đỗ tư nghĩa

 

 

con đường tuổi trẻ

 

PHẦN VII:  L̉NG TỰ TIN

 

 

 

 

  

57. GIỮ HY VỌNG.

Đôi khi tôi cảm thấy quá vô vọng và bi quan. Tôi phải làm ǵ để tăng cường ḷng tự tin của ḿnh?

Trước hết, xin hiểu rằng đời th́ dài! Bây giờ mọi sự có ra sao, th́ nó cũng sẽ không kéo dài măi măi. Cho dù bạn có những vấn đề, cho dù bạn đă phạm những sai lầm hay làm những điều mà bạn hối tiếc, th́ toàn bộ tương lai của bạn vẫn nằm phía trước bạn. Đừng lo lắng quá về mọi trở ngại hay vấn đề. Trên hết, đừng tuyệt vọng hay bị ngă gục do sự thiếu kiên nhẫn của bạn.

Không có cái ǵ là vô vọng cả. Sai lầm tệ hại nhất mà bạn phạm phải khi c̣n trẻ, là từ bỏ một ước mơ, không dám tự thử thách ḿnh v́ sợ thất bại. Quá khứ là quá khứ và tương lai là tương lai. Hăy tiếp tục tiến về phía trước, nhắm vào mục tiêu và tự nhủ thầm, “ Ḿnh sẽ khởi sự từ hôm nay!”, “Ḿnh sẽ bắt đầu lại từ khoảnh khắc này!” Hạnh phúc trong đời không tùy thuộc vào việc mọi sự tiến hành tốt đẹp ra sao trong tuổi trẻ của bạn. Bất luận bạn phạm bao nhiêu sai lầm, bạn luôn luôn có một cơ hội khác. Hăy nuôi tham vọng và tiếp tục phấn đấu tiến về tương lai. Nếu bạn không vui với những kết quả của bạn tại trung học, hăy cố hết sức tại đại học. Nếu kết quả tại đại học cũng không thỏa măn bạn, vẫn c̣n hy vọng sau khi tốt nghiệp, trong khi bạn tự thử thách ḿnh ở cương vị là một thành viên tích cực của xă hội. Thành công thực thụ trong đời, nó sẽ không tự phát lộ ra cho, đến khi bạn tới tuổi 40 hay 50. Nếu bạn gặp những thất bại trên đường đời, hăy tiếp tục với một tinh thần chiến đấu ở độ tuổi 40, 50, 60 và 70.

Kinh nghiệm của tôi sau hơn 27 năm, đă dạy cho tôi nhận thức được một cách rơ ràng những khuôn mẫu con người (human pattern), mà từ đó, sự chiến thắng hay chiến bại được quy định.

Nhiều trong số những người nổi tiếng nhất trong lịch sử, họ không hề có dấu hiệu xuất chúng trong tuổi trẻ của họ. Người ta biết rơ rằng, Winston Churchill đă gặp nhiều thất bại tại trường. Mahatma Gandhi cũng không phải là một học sinh xuất sắc; ông có tính rụt rè, lại diễn thuyết dở.

Bởi vậy, đừng quá nghiêm khắc với chính ḿnh. Bạn vẫn c̣n trẻ – một công tŕnh đang diễn tiến và vẫn c̣n đang phát triển. Phát triển và cải thiện, là một quá tŕnh tuyệt vời. Hăy chỉ đơn giản tiếp tục tiến lên một cách ngoan cường, để t́m con đường của bạn về phía trước, mặc dù sự khổ và nỗi đau : khổ đau là một phần của tuổi trẻ và quá tŕnh trưởng thành của bạn. Thật vậy, đó là cách duy nhất để phát triển.

Điều quan trọng là đừng mất hy vọng. Mất hy vọng, về một phương diện, cũng giống như sống trong mùa đông của tâm hồn. Nhà thơ lăng mạn Shelley đă nói, “Nếu mùa đông đến, th́ có thể nào mùa xuân c̣n ở xa đằng sau?” Cho dẫu mùa đông có dài và khắc nghiệt tới đâu chăng nữa, mùa xuân luôn đến theo sau. Đây là quy luật của vũ trụ, quy luật của sự sống.

Điều tương tự cũng đúng với chúng ta. Giả sủ rằng, ta đang chịu đựng một mùa đông vô tận, th́ chúng ta cũng không được phép từ bỏ hy vọng. Bao lâu mà chúng ta có hy vọng, th́ mùa xuân vẫn đang ở gần. Nó nhất định sẽ đến.

Mùa xuân là mùa nở hoa. Tất cả mọi sự có một vẻ đẹp độc đáo riêng và một sự phát triển riêng. Mỗi người có một sứ mệnh riêng, cá tính riêng, và cách sống riêng. Thật quan trọng để nhận ra chân lư đó và tôn trọng nó. Đây là trật tự tự nhiên của vạn hữu. Đó là cách mà thiên nhiên làm việc trong thế giới của những loài hoa – và trong thế giới của con người – những loại hoa khác nhau nở hoa một cách ḥa điệu trong sự phong phú đa dạng và đẹp đẽ của chúng.

 

58. TIỀM NĂNG THỰC THỤ.

Tôi thường hay so sánh ḿnh với người khác và cảm thấy nản ḷng.

Vâng, những người trẻ thường rơi vào thói quen này. Nhưng tôi muốn nhấn mạnh điều sau đây : Đừng tự so sánh bản thân ḿnh với những người khác. Hăy sống thực với con người của bạn và tiếp tục học tập với tất cả sức lực của bạn. Cho dù bạn bị chế nhạo, cho dù bạn chịu những thất vọng và thất bại, hăy tiếp tục tiến lên và không ngă gục. Khi bạn phát huy nghị lực và có cái quyết tâm mạnh mẽ, tức là bạn đă đi được nửa đường tới chiến thắng. Thay v́ tự so sánh mọi niềm vui và nỗi sầu của bạn với người khác, hăy tập trunng vào việc vượt qua những hạn chế của bạn trong t́nh huống hiện thời của bạn. Những ai có thể thực hiện được điều này suốt cuộc đời, họ là những kẻ chiến thắng thực thụ, những thiên tài thực thụ.

Khi bạn giữ vững những niềm tin của bạn và sống thực [1] với chính ḿnh, th́ nhân phẩm và giá trị của bạn sẽ tỏa sáng. Khái niệm về “hiện thực hóa tiềm năng bẩm sinh của bạn” nói đến cá tính được tinh lọc nhất của bạn. Nói khác đi, nó có nghĩa là, làm hiển lộ bản chất thực của bạn và trở thành ngọn lửa soi sáng cho đời.

 

59. ĐƯƠNG ĐẦU VỚI NHỮNG VẤN ĐỀ.

Khi tôi đối mặt với những vấn đề, sự chạy trốn đôi khi có vẻ như là giải pháp dễ dàng nhất.

Dĩ nhiên, bạn có thể chạy trốn. Bạn có tự do làm như vậy. Nhưng đó là một tự do rất nhỏ, rất tí hon. Nó chỉ đưa tới một cuộc sống rất khó khăn, một cuộc sống mà trong đó bạn sẽ bất lực, yếu đuối và hoàn toàn thất chí.

Tuy nhiên, bên cạnh sự “tự do” này, c̣n có một tự do lớn hơn. Tiểu thuyết gia Nhật Eiji Yoshikawa viết, “ Nhân cách lớn được rèn qua gian nan.” Chỉ bằng cách tự mài giũa ḿnh qua những khó khăn lặp đi lặp lại, mà bạn có thể dựng xây một bản ngă lấp lánh, chói sáng như viên ngọc. Khi bạn đă phát triển một trạng thái hiện hữu như vậy, sẽ không có ǵ làm bối rối bạn. Bạn sẽ tự do. Bạn sẽ chiến thắng. Sự gian nan, thậm chí, sẽ trở nên thú vị . Dám chấp nhận những thử thách cam go – cái đó tự thân nó đă là một tự do bao la.

Tự do là tương đối. Bạn có thể chạy trốn công việc và những khó khăn, tự tuyên bố ḿnh là một tâm hồn tự do, nhưng bạn không thể chạy khỏi chính ḿnh – khỏi những nhược điểm, nhân cách và số phận của chính bạn. Nó giống như cố chạy trốn cái bóng của chính bạn. Càng không thể chạy khỏi sự khổ của lăo, bệnh, tử, vốn có trong số phận con người. Bạn càng cố tránh gian nan, chúng càng theo đuổi bạn một cách ngoan cố, giống như những con chó săn đuổi theo sau gót chân bạn. Đó là lư do tại sao điều quan trọng là bạn nên quay đầu lại và đối mặt trực diện với những rắc rối của bạn. Muốn mọi sự tuyệt đối tiến hành theo cách của ḿnh, đó là điều bất khả. Thực ra, nếu không có những trở lực mà cuộc đời đưa lại, th́ chắc hẳn ta sẽ không biết là tự do có giá trị như thế nào.

Bạn nên sống tuổi xuân của bạn như hoa hướng dương quay mặt về phía mặt trời. Như là một mùa của sự tăng trưởng, tuổi trẻ là một thời của cả niềm vui lớn lẫn nỗi khổ lớn. Nó đầy rẫy những vấn đề và những lo lắng đủ loại. Nhưng thay v́ chạy trốn chúng, ch́a khóa là hăy tiếp tục t́m kiếm mặt trời, thách thức nỗi đau và nỗi thống khổ, v́ khổ đau là một phần của việc trưởng thành.

Đừng bao giờ đầu hàng trước thất bại. Để cho một hạt giống nẩy mầm, nó phải huy động một nỗ lực khổng lồ để bứt ra khỏi cái vỏ bọc cứng của nó. Cái mầm đó phải dũng cảm nỗ lực xuyên qua lớp đất dày, để vươn lên tiếp xúc với bầu trời xanh trên cao. Những gian lao mà bạn trải qua bây giờ, sẽ góp phần vào sự tăng trưởng của bạn. Bởi vậy, điều quan trọng là tiếp tục dũng mảnh tiến về phía trước, bất luận con đường có trở nên gian khổ và đau đớn đến mấy đi chăng nữa.

Tuổi trẻ là thời gian để phát triển một tinh thần kiên tŕ. Và những ai tiếp tục phấn đấu cho sự cải thiện, họ sẽ măi thanh xuân, bất kể họ là ai. Ngược lại, những ai không làm như vậy, th́ cho dù họ đang ở tuổi thanh xuân, sẽ vẫn là những kẻ già nua và yếu đuối trong tâm hồn.

Đời là một chiến trường, bạn phải chiến đấu để chiếm được sự tự do tối hậu và vô hạn. Ta nên sử dụng những xu hướng tiêu cực và những khổ đau như là bệ phóng để đạt tới hạnh phúc, để tự rèn đúc đời ta, tiến về một trạng thái tự do bao la.

 

60. HĂY PHÁT TIẾT TINH HOA CỦA BẠN.

Tôi không thích nhân cách của tôi. Có thay đổi được không?

Nhiều người tin rằng nhân cách được quy định bởi số phận hay di truyền, và chúng ta không thể thay đổi ǵ nó được. Sự thực là, hầu hết mọi người đều đau khổ về một mặt nào đó của nhân cách ḿnh. Nhưng bạn phải nhận thức rằng, chỉ đơn giản lo lắng về những vấn đề của bạn, sẽ không thay đổi được ǵ. Khi bạn nhận biết về những thiếu sót của bạn, bạn sẽ bắt đầu biết cách kiểm soát chúng và thay đổi hành vi của ḿnh.

Thật vậy, nhân cách của con người rất đa dạng. Có một kho từ vựng để mô tả những nét nhân cách và tính cách. Người ta nói rằng, tiếng Anh có tới 18 ngàn danh từ và tính từ mô tả tính cách.

Không ai có nhân cách hoàn hảo cả. Tất cả chúng ta, không có ngoại lệ, đều có những khuyết, nhược điểm. Không thể tránh được, bạn sẽ không thích những mặt nào đó của nhân cách ḿnh. Nhưng thật rồ dại khi bị ám ảnh bởi những cảm tưởng như thế và đâm ra tự ghét ḿnh, hay cảm thấy ḿnh bất xứng. Điều này chỉ ngăn cản sự tăng trưởng của bạn mà thôi.

Sự hướng nội không khiến cho người ta bất lực, cũng y như tính nóng nảy, dễ nổi cáu không khiến cho người ta trở thành vô dụng. Thí dụ, sự rụt rè của một người có thể được chuyển hóa thành những phẩm chất quư giá như tính thận trọng và sự khôn ngoan,  trong khi sự thiếu kiên nhẫn có thể khiếu người ta hoàn tất công việc một cách nhanh chóng và hiệu quả. Ta nên sống đúng với bản chất của ḿnh. Bởi vậy, cho dù nhân cách căn bản của ta có thể khó thay đổi, ta có thể có những nét tích cực của nó.

Nhân cách của bạn giống như một ḍng sông. Tại một điểm nhất định nào đó, những bờ của ḍng sông th́ hơi bị cố định. Cũng cách tương tự, cá tính của một người không thay đổi nhiều. Nhưng chất lượng của nước trong ḍng sông có thể thay đổi. Nó có thể cạn hay sâu, bị ô nhiễm hay trong sạch, có nhiều cá hay không có cá. Trong khi ḍng sông của ta không thể trở nên một loại sông hoàn toàn khác, ta có thể, qua làm việc chăm chỉ, thanh tẩy nó để nhiều loại cá sẽ vui sướng bơi trong nó.

Tính cách của ta không quy định hạnh phúc hay bất hạnh của ta. Đúng hơn, chính bản chất của đời ta và cách mà ta đă sống, mới là cái quyết định hạnh phúc của ta. Mục đích của giáo dục, cũng như tất cả nỗ lực của ta hướng về sự tự cải thiện và phát triển, là phát huy cái bản chất đó. Đó là mục đích của cuộc đời. Một ḍng sông chảy quanh co, nhưng không bao giờ ngừng chảy. Đây là cái cách vận hành tự nhiên của sự vật. Tương tự như vậy, nếu bạn nỗ lực liên tục, th́ nhân cách của bạn sẽ cải thiện dần dần, vững chắc. Ch́a khóa là tiếp tục tiến về phía trước và không bao giờ ngừng lại.

Tất cả mọi ḍng sông, bất luận những khác biệt của chúng, đều chảy không ngừng và không yếu đi – để , sau cùng, ra tới biển. Nếu chúng ta cũng tiếp tục nỗ lực kiên tŕ, rốt cục chúng ta sẽ tới đại dương hạnh phúc của chúng ta và kẻ khác. Ta sẽ nếm được mùi vị của tự do vô biên và hiện thực hóa tiềm năng của chính ḿnh, trong khi ta cổ xúy và động viên cá tính của người khác.

Điều quan trọng, là làm mọi sự mà bạn có thể làm. Bạn sẽ ngạc nhiên hơn bất cứ ai trước mức độ thành tựu của bạn. Bạn sở hữu tiềm năng vô hạn như thế.

 

61. TỰ NHIÊN & DƯỠNG DỤC.

Có phải con người của chúng ta th́ bị quy định bởi gene, môi trường, hay cả hai?

Tôi nghĩ rằng, đó là một tổng hợp, một chút của cả hai. Và, dĩ nhiên, nhiều nghiên cứu đă được thực hiện trên chủ đề này. Tuy nhiên,  về cơ bản, chúng ta là kiến trúc sư đời riêng của  ḿnh. Quan trọng hơn, là biết rằng chúng ta là kiến trúc sư cho phần c̣n lại của đời ḿnh.

Từ “tính cách” (character) phát sinh từ chữ “charakter”, tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “khắc chạm” hay “gây ấn tượng trên.” Từ một quan điểm khoa học, nhân cách và cấu tạo thể xác có thể bị quy định – ở chừng mực nào đó – bởi những gene di truyền. Nhưng chỉ biết chừng đó thôi, th́ sẽ không thay đổi được ǵ. Điều quan trọng là ta làm ǵ để tự cải thiện ḿnh.

Hiện tại và tương lai là những cái quan trọng. Đó là lư do tại sao những cái mà ta làm ngay bây giờ, th́ lại  quan trọng đến như vậy. Nhân cách cũng được những nhà tâm lư học nh́n bằng nhiều cách khác nhau. Một quan điểm nh́n nhân cách như những ṿng tṛn đồng tâm. Bản chất cơ bản nhất của ta nằm tại cái “lơi” của ta. Xung quanh nó [cái lơi] là nhân cách cơ bản được h́nh thành suốt thời thơ ấu bởi thói quen và tập quán. Bao quanh cái ṿng tṛn đó, là cái phần mà ta tạo lập ra để đương đầu với những hoàn cảnh khác nhau.

Mặc dù cốt lơi của nhân cách ta có thể giữ nguyên không thay đổi, những khía cạnh khác đôi khi có thể thay đổi, nhiều đến mức những người xung quanh ta có thể nhận xét rằng, ta có vẻ như đă trở thành một người hoàn toàn khác. Trong bất cứ trường hợp nào, ta phải sống thực với chính ḿnh. Ta phải theo con đường của ta và cố hết sức ḿnh để đóng góp vào xă hội. Giáo dục trang bị cho ta cái mà ta cần để làm điều đó.

 

62. CHUYỂN NGHIỆP [2] 

Chuyển nghiệp có nghĩa là ǵ? Há chẳng phải là mọi thứ đều bị tiền định hay sao ?

Luật nhân quả nhấn mạnh khái niệm “nghiệp.” Nguyên lư này giải thích rằng, cuộc sống vào khoảnh khắc này bị chi phối bởi những quả tích lũy của những nhân được tạo ra trong quá khứ. Cái ta làm, cái ta nói, và cái ta nghĩ đều là những nguyên nhân. Cái khoảnh khắc mà ta làm một cái ǵ đó, nói một cái ǵ đó hay nghĩ một cái ǵ đó, một hiệu ứng được ghi lại trong đáy sâu của bản thể chúng ta. Rồi, khi gặp những hoàn cảnh thích hợp, hạt giống ấy trở nên hiển lộ. Những nét nhân cách th́ được kết nối mạnh mẽ với nghiệp của ta. Điều đáng mừng là, không giống như định mệnh, nghiệp của ta có thể được thay đổi bởi những nhân mà chúng ta gieo từ khoảnh khắc này trở đi. Thực vậy, sự luyện tâm cơ bản là để liên tục chuyển đổi nghiệp của ḿnh.

Ta có thể cải thiện một cách đáng kể t́nh huống hiện tại của ḿnh, bằng cách làm một quyết tâm mạnh mẽ để tạo những nhân tốt hơn, từ nay về sau. Ta không cần phải tuyệt vọng, bởi v́ tất cả những nhân tốt của ta sẽ, qua thời gian, mang lại một cải thiện đáng kể trong hoàn cảnh của ta.

 

63. NH̀N VƯỢT LÊN NHỮNG LỖI LẦM.

Làm thế nào tôi có thể tập trung trên những ưu điểm thay v́ trên những lỗi lầm của tôi?

Những người hay phê phán chính ḿnh, thường lo lắng về điều này – nó là dấu hiệu của một tính cách chân thành, đáng ngợi khen.

Thật khó mà nh́n chính ḿnh một cách khách quan. Nhưng, hăy nhớ rằng, không ai chỉ có lỗi lầm hay chỉ có những điều tốt đẹp. Tất cả chúng ta có cả hai. Do vậy, ta nên phấn đấu để phát triển và trau dồi những phẩm chất  tích cực. Trong khi chúng ta phấn đấu như vậy, những thiếu sót sẽ dần giảm đi cho đến khi chúng không c̣n hiển lộ  nữa.

Có lẽ bạn có thể hỏi một ai đó mà biết rơ bạn – một  một người bạn, bố mẹ hay anh em – xem là theo họ nghĩ, th́ bạn có những ưu điểm nào cần phát triển. Tôi chắc là họ sẽ kể tên nhiều phẩm chất đáng ngưỡng mộ. Cũng vậy, nếu một ai đó thân thiết (gần gũi) với bạn chỉ ra những lỗi lầm của bạn, thay v́ trở nên bị xúc phạm hay bực bội, sẽ lợi lạc cho bạn, nếu lắng nghe một cách trầm tĩnh và khách quan những điều họ nói, và nỗ lực để xem nó như là sự phê b́nh xây dựng. Một khi bạn có được một chỗ đứng trong xă hội, sẽ không có nhiều người trung thực như vậy với bạn.

 

64. HÀNH XỬ VỚI SỰ CHỈ TRÍCH. 

Tôi thật khó mà không nghĩ về những điều làm đảo lộn tôi – nhất là khi tôi cảm thấy bị chỉ trích hay bị hạ nhục.

Tính nhạy cảm là một nét nhân cách. Trong tự thân, nó không tốt hay xấu. Nhưng nếu bạn có nét đó, bạn có thể biến nó thành tích cực.

Chẳng hạn, giả sử có một người bạn chỉ trích bạn, bạn có thể biến nó thành một điều tích cực, bằng cách nghĩ cặn kẽ về điều đă được nói, để sửa chữa một lỗi lầm có thể xảy ra. Tuy nhiên, bất luận người ta đă nói ǵ, th́ chắc chắn đó không phải là một điều mà bạn cần phải lo lắng về. Nếu bạn cảm thấy bị tổn thương, hăy dành ra một khoảnh khắc để chúc mừng chính bạn về việc đă có năng lực tự phản tỉnh và chịu đựng sự nhục nhă. Những người thờ ơ với lời chỉ trích, thường hay bỏ mất cơ hội để tự cải thiện.

Cố vấn tinh thần của tôi, Josei Toda, đă dạy tôi về điều này, cho tôi thấy rằng, cách tốt nhất để tránh mất ḷng tự tin hay rơi vào trong sự tuyệt vọng không cần thiết khi gặp sự chỉ trích, là học cách trở nên một người biết lắng nghe. Thay v́ trở nên pḥng thủ hoặc suy nghĩ ngay rằng đời bạn đă trở nên vô vọng, hăy tự khích lệ để phát triển bản thân. Hăy lắng nghe một cách chủ động, để t́m thấy những ǵ thực sự hữu ích.

Sau khi đă sàng lọc kỹ càng, để rút ra những lợi lạc có thể có, điều hệ trọng là bạn quyết tâm không ủ ê nghiền ngẫm về nó, hay rút lui vào trong cái vỏ ốc của ḿnh.

 

65. TÍNH RỤT RÈ CẢ THẸN.

Tôi quá rụt rè trong giao tiếp, và tôi không thích tự cưỡng bách chính ḿnh. 

Nếu bạn là kẻ ít nói,  sao không làm một người lắng nghe tuyệt vời? Bạn có thể nói với những người khác, “Xin nói với tôi về chính bạn. Tôi muốn nghe mọi thứ về bạn.” Nếu bạn cố làm cho người ta nghĩ rằng, bạn là một cái ǵ đó mà bạn không là, th́ việc phát ngôn không ǵ khác hơn là một sự tra tấn. Bạn đang như thế nào, bạn cứ sống thực như vậy. Hăy để cho người ta biết con người thật của bạn – mọi thứ, thậm chí cả những cái mụn cóc  của bạn.

Một số người có tật ưa nói nói lan man một cách vô tâm, mà không nói điều ǵ ra hồn cả. H́nh như một ngưới ít lời, th́ khi họ nói ra, lời nói của họ có nhiều thực chất và chiều sâu hơn một người mà nói ra chỉ để nghe giọng nói của chính ḿnh! Một người hành động một cách nhanh nhẹn và hữu hiệu, th́ đáng tin hơn nhiều, so với người chỉ toàn nói suông thôi.

Bạn ít nói hay nói nhiều, điều ấy không quan trọng nhiều cho bằng nội tâm của bạn có phong phú và có thực chất hay không. Nụ cười duyên dáng hay một cử chỉ hồn nhiên, nhỏ bé của một người với một trái tim phong phú, cho dù người ấy im lặng, sẽ “nói” một cách hùng biện nhiều hơn bất cứ lời nói nào. Và thường khi, những người như thế,  sẽ nói ra với thẩm quyền và sự tự tin vào khoảnh khắc hệ trọng.

Ta luyện tâm để chính ḿnh trở nên hạnh phúc. Nhưng ta cũng luyện tâm v́ hạnh phúc của những người khác. Điều này cho phép ta tiếp cận họ với ḷng từ bi. Rồi, hoàn toàn tự nhiên, ta phát triển năng lực để nói – một cách tự do và tự tin – cái mà ta muốn nói.

 

66. SỰ NGƯỢNG NGÙNG BỐI RỐI.

Tôi bị bối rối, dễ bị “khớp”, và tôi thường lo lắng về cái mà những người khác nghĩ về tôi.

Sự rụt rè và cả thẹn là dấu hiệu của một bản chất nhạy cảm, dịu dàng. Có lẽ bạn đă nghe nói về Eleanor Roosevelt, một trong những phụ nữ được kính trọng nhất trong lịch sử nước Mỹ. Trong cuốn sách của bà, Học từ kinh nghiệm sống, bà viết, “ Nh́n về quá khứ, tôi thấy khi c̣n là một cô gái, tôi đă rụt rè và cả thẹn một cách bất thường ra sao. Bao lâu mà tôi để cho tính rụt rè cả thẹn của tôi thống trị, tôi bị tê liệt một nửa.”

Qua việc tự khép ḿnh vào kỷ luật, bà Roosevelt khắc phục điểm yếu này. Giống như phần lớn những người có tính cả thẹn, bà luôn cảm thấy lo sợ cho chính ḿnh; do vậy bà quyết tâm bẻ găy những gông cùm này. Bằng cách liên tục thử thách chính ḿnh, bà Roosevelt dần dần đạt được ḷng tự tin. Bà đă có những biện pháp cụ thể nào? Hôm nay, những biện pháp tương tự sẽ giúp bạn.

Bà ngừng việc cố tạo một ấn tượng, ngừng bị ám ảnh bởi những điều mà những người khác nghĩ về bà. Thay vào đó, bà bắt đầu quan tâm đến sự an vui của người khác. Bà cũng hết ḷng theo đuổi những sở thích của ḿnh. Khi làm như vậy, bà học được rằng, người ta không hơi đâu mà chú ư cái mà những người khác đang làm;  và rằng, chú ư đến chính ḿnh quá nhiều, đây thực sự là kẻ thù lớn nhất của ta. Sau khi nhận thức được điều này, sự ngượng ngùng bối rối của bà giảm bớt.

Thứ ba, bà nuôi dưỡng một cảm thức về mạo hiểm và một ước vọng được trải nghiệm cuộc đời. Bà duy tŕ một tinh thần linh hoạt để khám phá những cái mà đời ban tặng.

Điều quan trọng là, hăy đi cái bước đầu tiên đó. Việc dũng cảm vượt qua một nỗi sợ nhỏ, sẽ cho bạn ḷng dũng cảm để đi bước kế tiếp.

Hăy vạch ra những mục đích. Dù mục đích nhỏ hay lớn, hăy làm việc để dần dần thực hiện chúng. Xin hăy nghiêm túc và tận tụy với những mục đích của bạn; bạn sẽ không đi tới đâu, nếu bạn xem nhẹ chúng. Một tinh thần tận tụy, nghiêm túc sẽ toả sáng như kim cương và làm xúc động ḷng người. Đó là một ngọn lửa rực rỡ cháy bên trong.

Thật là vô lối nếu để bị dính kẹt trong cái vẻ bề ngoài. Nếu ta chân thành, người khác sẽ hiểu những ư định của ta, và những phẩm chất tích cực của ta sẽ tỏa sáng.

Hành động có nghĩa là như vậy. Nếu mục đích của bạn là bơi qua một đại dương mênh mông, mà bàn chân bạn đă cảm thấy lạnh trước khi thậm chí bạn phóng xuống nước,  th́ bạn sẽ chẳng làm được ǵ. Thay vào đó, bạn cần tiến về phía trước, dán mắt vào cái đích của bạn ở đằng xa. Việc nhận thức muộn, sau khi sự việc đă xảy ra, có thể là quư giá, nhưng chấp nhận thất bại thậm chí trước khi bắt đầu, đó là tự đánh bại chính ḿnh.

Nhà thơ Đức Goethe đă viết, “ Người ta trở nên hiểu biết chính ḿnh bằng cách nào? Không bao giờ bằng sự trầm tư, suy ngẫm, mà thật ra, chỉ bằng hành động. Hăy t́m cách làm bổn phận của bạn, và bạn sẽ biết ngay lập tức nó như thế nào với bạn.”

 

67. NH̀N NGƯỜI KHÁC MỘT CÁCH TÍCH CỰC.

Phần lớn những bạn học của tôi và những người lớn mà tôi biết, đều có vẻ như ngớ ngẩn và sai lầm.

Sẽ tốt hơn nhiều, nếu t́m kiếm những ưu điểm trong người khác – bạn không gặt hái được ǵ từ việc chỉ trích những cái bất toàn của người khác.

Thật vậy, thật là hữu ích nếu mỗi ngày bạn bước lùi lại,  thậm chí một khoảnh khắc, và cố xem xét những t́nh cảm và những phẩm chất của những người khác, những kẻ mà bạn chỉ trích. Ta nên cầu nguyện cho cho hạnh phúc của những người mà, v́ bất cứ lư do nào, không làm ta vừa ḷng, làm ta tức giận, hay làm tổn thương ta. Thường khi, điều này không dễ dàng. Nhưng, ta nên t́m cách thấy mặt tốt đẹp của phần lớn mọi người.

Bởi v́ bao lâu mà ta tiến về phía trước và tiếp tục phát triển, ta không thể không đối mặt với những vấn đề và những đấu tranh nội tâm. Ta không thể thay đổi hoàn cảnh và môi trường của ta – bao gồm cả những người xung quanh ta – nếu không thay đổi chính ḿnh. Nếu ta tiếp tục tự thử thách ḿnh mà không bỏ cuộc, th́ dứt khoát ta sẽ trau dồi ḷng khoan dung và tâm hồn rộng mơ, và nhờ đó mà trở nên hạnh phúc.

 

____________________________


[1] True to yourself. Ở đây, có lẽ tác giả muốn nói: hăy sống với “phần tốt đẹp nhất” của riêng ḿnh, không cần bắt chước ai khác. Tuy nhiên, ta cần biết, “ sống thực với chính ḿnh” không phải là dễ. Bởi v́, trước hết, ta phải t́m hiểu để biết  “ Ta là ai?” Đây là một vấn đề rất quan trọng, không thể nói trong một vài câu được. Bạn đă bao giờ đặt ra cho ḿnh câu hỏi này chưa? Nếu chưa, th́ bạn hăy thử đặt cho ḿnh câu hỏi đó – v́ đó là câu hỏi cơ bản mà bạn phải trả lời, và phải trả lời một cách cấp bách hơn cả! [ Dĩ nhiên, không ai có thể trả lời một cách triệt để câu hỏi đó. Nhưng một khi đă đặt cho ḿnh câu hỏi đó, th́ ta mới có cơ hội t́m hiểu ḿnh để hiểu ḿnh hơn].

[2] Karma. Đây là một thuật ngữ của Phật giáo. Từ này có ư nghĩa rất sâu sắc và phong phú. Ở đây, tạm hiểu: “ Nghiệp là những hành động mà ta đă làm trong quá khứ và hiện tại, kể cả những ư nghĩ của ta…” Nghiệp vận hành theo nguyên lư nhân quả.

 

 

 

trở về mục lục:

con đường tuổi trẻ

 

 

trang đỗ tư nghĩa

chân trần

art2all.net