Đỗ Tư Nghĩa Có những giọt nước mắt
Có nhà thơ phuơng Tây bảo rằng khóc là hèn nhát nguời ta không bao giờ được khóc giữa cuộc đời.
Nhưng tôi nghĩ người ta vẫn cần phải khóc như đất cằn cỗi cần có mưa những trái tim khô phải cần nước mắt.
Tôi đã thấy những giọt nước mắt của con tôi vẫn chảy tràn hạnh phúc. Ôi, tiếng khóc trẻ thơ- vui hơn những tiếng cười vui hơn pháo ngày cưới vui hơn tiếng chim sơn ca.
Tôi vẫn sợ hãi những giọt nước mắt của sự chết của nỗi sầu của những trái tim tan vỡ- nhưng tôi càng sợ hãi những đôi mi khô những trái tim đá lạnh.
Ôi, thế kỷ của tôi vẫn kiêu hãnh vì đã quên nước mắt trên những đôi mi khô- như sa mạc kiêu hãnh vì cát bỏng.
Nhưng tại sao phải sợ những dòng nước mắt nguồn suối của yêu thương của hạnh phúc của giận hờn ?
Hãy biết khóc giữa cuộc dời tôi tự nhủ- đừng bao giờ để cho đôi mi khô quá lâu đừng bao giờ để cho trái tim thành đá lạnh.
˜ Dalat 25.XI.1983"
|