NGƯỜI ĐĂ ĐI RỒI

Tưởng niệm cố Giáo Sư TÂM ĐỨC Trần Quang Thuận

Ngày tôi sinh ra đời
Bà Nội tôi làm vải
Là D́ Tư Từ Hiếu
Rất quí Chú Tâm Đức
Làm “ điệu” Chùa Thiên Mụ
Ngài ( thượng) Đôn ( hạ) Hậu
Là Sư Cụ Trụ Tŕ
Là Bổn Sư của Chú

Làm thiên thẩn quét lá
Thỉnh chuông và đánh trống
Chú công phu hôm sớm
Âm thanh ngân trầm bổng
Vang vọng giữa hư không.
Chú đọan trừ phiền năo,
Tăng trường Tâm miêu tánh,

Ngày chú thọ Sa di
Tôi c̣n nằm trong nôi
Năm tôi học “ đệ thất”
Là nữ sinh Đồng Khánh
Bạn tôi học Bồ Đề
Thường tấm tắc khen rằng :
Thầy Trí Không quá giỏi
Dạy giáo lư rất hay
Tôi chẳng biết mô tê
Chỉ niệm Phật Thích Ca
Và Phật A Di Đà

Bẳng thời gian qua mau
Thầy xuất dương du học
Đỗ học vị rất cao
Thầy hồi hương dạo ấy
Tướng hảo và oai nghi
Ai nấy đều trầm trồ.
Cơ hồ như lo sợ
Một điều ǵ có thể
Sẽ mất Ngọc ma ni

Thầy đích thực là vậy
Thầy “giải y” giải thể
Để trở về “ nhập thế “
Là một chánh trung nhân
Thong dong và bay bổng
Hai phương trời cao rộng..
Đă trả hết nợ Đời
Và đển ơn nghĩa Đạo

Bây giờ, Người ra đi
Người đă đi thật rồi

Nam mô Tây Phương Giáo Chủ
Cực Lạc Thế Giới,
Đại Từ, đại Bi
Tiếp dẫn Đạo Sư
A Di Đà Phật

Kính bái,
 

Tỳ kheo ni Thích nữ Như Hải

 
Tưởng niệm cư sĩ Trần Quang Thuận
 

art2all.net