Nhạc và lời của Khánh
Băng ( 1935 - 2005 )
Phạm Ngọc Lân đàn và hát 2014
Nhạc
sĩ Khánh Băng tên thật là Phạm Văn Minh, sinh năm 1935 tại
Vũng Tàu. Ông viết nhạc rất sớm, bài đầu tiên làm ông nổi
tiếng là Vọng Ngày Xanh sáng tác năm 1956. Trong thập niên
60, ông lại nổi tiếng với nhiều bài thuộc loại nhạc "kích
động" mới du nhập từ Âu Mỹ, điển h́nh là bài Sầu Đông viết
theo điệu twist. Ông được coi là người Việt Nam đầu tiên sử
dụng đàn guitar điện trên sân khấu. Ông mất tại Sài G̣n năm
2005, đúng ngày mùng 1 Tết Ất Dậu.
Tôi hát bài Sầu Đông này là một kỷ niệm của mùa hè 1965, khi
tôi tham gia trong ban nhạc Đường Sáng phục vụ cho chương
tŕnh "Công tác hè 65", lưu diễn các tỉnh miền Trung giúp
vui cho đồng bào các vùng hẻo lánh, trong khi các ban khác
làm công tác xă hội. Bài Sầu Đông do bạn Tín hát, ban nhạc
gồm có các bạn Long kèn (clarinette và guitar, nay đă ra
người thiên cổ), Bảo kèn (trompette), Tâm (bass), Hào
(guitar), Lân (trống) và trưởng ban Nghiêm Phú Phát (piano),
tất cả đều là sinh viên các phân khoa của viện đại học Sài
G̣n thời bấy giờ.
Chiều nay gió Đông về, dừng chân trên bến xưa
Đời trai gió sương, về thăm cố hương.
T́m bao nhớ thương, mà sao phố phường... vắng.
T́nh sầu lạnh buốt đêm trường.
Rồi ngày mai sẽ ra đi phương trời
Biết đâu trên đường vạn nẻo từ ly
Biết đâu cuộc đời ngày mai đổi thay
Mà tôi vẫn c̣n... t́m... nhớ... nhớ... nhớ... nhớ... nhớ...
Phút giây ban đầu
Ngại ngùng bước chân buồn, em đă sang ngang rồi
Đành thôi nhớ mong, gửi theo gió đông
T́nh yêu giá băng vào nơi cuối trời... nhớ...
Sầu Đông c̣n đến bao giờ