Bùi Thanh Đoàn

 

XUYẾN

 

 


Hôm nay là buổi học đầu tiên của lớp sơ cấp nhiếp ảnh. Lớp không đông lắm, chỉ khoảng hai mươi học viên. Nh́n qua một lượt, tôi cảm thấy thoải mái, dù cho việc đứng lớp hôm nay để hướng dẫn một môn không dính dáng ǵ đến sở trường của tôi. Cái không khí của hội trường nhỏ nầy cho tôi cái cảm giác của một lớp học ngày xưa.

Tôi đang nói về "cái tâm ư của người chụp ảnh được đưa vào tác phẩm", th́ bỗng có một bàn tay đưa lên:

- Thưa Thầy, chụp ảnh người thương và kẻ ghét có ǵ khác nhau không?

Một câu hỏi lạ lùng, nhưng tôi lại ngạc nhiên hơn về hai tiếng "Thưa Thầy". Tôi ngờ ngợ một điều ǵ đó, nửa như mơ hồ, nửa như xác quyết.


***


Mùa hè, cứ vào cuối tuần, băi biển Vũng Tàu lại đông nghẹt người. Như mọi khi, tôi cũng mang máy ảnh nhanh chân xuống băi, ḥa nhập vào đám thợ "chui", mong được một ngày khấm khá để phụ thêm vào tiền lương c̣m cơi của một nhà giáo tỉnh lẻ.

Tôi thả bộ chẫm răi trên băi cát dọc theo mé nước. Đàng xa, tôi thoáng thấy một cô gái trẻ thả tóc dài bay trong gió, vóc dáng thon thả trong bộ Bikini rất khêu gợi.

Tôi chạy theo gọi mời:

- Cô ơi ! Chụp vài "pô" ảnh đi cô. Trời bữa nay có nắng đẹp....

Cô gái quay phắt lại:

- Ủa, Thầy !!!

Tôi giật ḿnh,bối rối. Th́ ra là Xuyến, cô học tṛ cưng lớp 12 của tôi.

Như không để ư đến cái vẻ "dân thợ" của tôi, Xuyến vồn vă:

- Từ sáng tới giờ Thầy chụp khá không Thầy? Ơ.... Mà..... hôm nào rảnh, Thầy chỉ cho em chụp h́nh với nha Thầy.... Em muốn....

Tôi ậm ừ cắt ngang:

- Th́... cũng tàm tạm.

Tôi chợt cảm thấy khó chịu về chính câu trả lời của ḿnh. Lẽ ra không nên quá đáng như vậy. Tôi thêm :

- Mà em muốn làm thợ ảnh hay là nhiếp ảnh gia vậy?

- Em thích giống Thầy.

Xuyến cười tươi. Vẫn là nụ cười như trong lớp học.


***
 

Tôi sắp xếp lại mấy tờ giấy trên bàn, sửa soạn ra về. Xuyến, tác giả câu hỏi khi năy, bước đến bên tôi, nói hóm hỉnh:

- Rốt cuộc rồi th́ em cũng học được ở Thầy cách chụp h́nh..... có điều là đă trễ đi mấy chục năm.

Xuyến tiếp:

- Bây giờ em muốn chụp cho con của em mấy tấm h́nh thật đẹp.

Tôi buột miệng:

- C̣n hồi trước th́ sao?

Xuyến không đáp. Khuôn mặt khẽ cúi xuống, hơi nghiêng, vẫn giống như ngày xưa mỗi khi cô học tṛ nhỏ không trả lời được câu hỏi của ông thầy giáo trẻ. Nhưng giờ đây mái tóc đă ngắn đi, điểm vài sợi bạc.

Ngoài kia, nắng vẫn chói chang...

Bùi Thanh Đoàn
California, Tháng 11- 2001

 

Photo Bùi Thanh Đoàn

art2all.net