Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm

TẢN MẠN VỀ BƯỚC CHÂN ...

 

 

Đang trèo núi Bạch Mă để lên Thiền viện Trúc Lâm    
   

Từ hồi c̣n nhỏ tôi đă bị chứng sốt bại liệt , lớn lên c̣n di chứng, chân bên phải đi khập khiểng. Tôi rất thích chơi các môn thể thao như đánh vũ cầu hay chạy nhảy nhưng v́ chân yếu lúc nào cũng về chót nên sinh nản. Hồi c̣n học ở trường Đồng Khánh v́ mặc cảm đau yếu, khi ra chơi tôi hay ngồi một chỗ v́ vậy có bạn không biết "tôi là ai" nữa! Thật đó, khi về Huế, ngày 2.9.2012, nghe tin bạn Dương thị Tường Vân- học cùng lớp Nhất C2 1969 hồi ấy- nay bị đau khớp không đi lại được, tôi nhờ em gái chở đến tận nhà thăm. T́m một hồi lâu mới ra nhà . Vậy mà khi chào hỏi, bạn ấy bảo :"Ḿnh chẳng biết bạn là ai cả!!!" Ôi, nói sao bây giờ!

    Năm 2009, đi dự hội khóa Đại học Sư Phạm ở Huế, các bạn sư phạm có tổ chức đi thăm thiền viện Trúc Lâm Bạch Mă. Đường đi phải qua HỒ TRUỒI,  xuống thuyền, lên  núi mà chân yếu quá nên các bạn nam phải  giúp tôi mới đi được. Thấy các bạn trèo núi phon phon tôi rất vui và thèm lắm. Cố gắng , tôi lên được đỉnh Thiền viện cao vời vợi, sung sướng vô cùng!
 

   Về nhà, chăm lo uống thuốc, tập đi xe đạp mỗi buổi sáng vài ṿng xuống tận biển, rồi đạp trở lên nhà, hai chân khá  trông thấy. Nhưng đi bộ th́ khó khăn, chỉ đuợc một quăng ngắn thôi. Thỉnh thoảng, tôi cũng cùng Thúy Liên đi chùa Linh Ứng Băi Bụt để nghe tiếng chuông ngân nga như một điệu nhạc du dương của Chopin trong chiều tà!
 

Ngồi xuống đây nghe chuông chùa du dương như điệu nhạc
 

Hôm rồi Thúy Liên về Đà Nẵng, tôi có rủ đi Bà Nà chơi nhưng v́ bạn bận đám giỗ bên nhà chồng, không đi được. Mai mốt, bọn tôi sẽ lên núi Chúa để ngắm mây trắng bay và đưa tay hứng mấy giọt sương đem về thành phố  tặng bạn!
 

    Lúc đi chùa Linh Ứng, tôi chụp được tấm h́nh Phật Quan Âm từ bi cao lồng lộng giữa núi Sơn Trà xanh ngắt mây bay. Ai cũng khen đẹp, tôi vui vô cùng!

 

Tượng Quan Thế Âm Bồ Tát chùa Linh Ứng Băi Bụt

                                         (h́nh: Huệ-Tâm chụp)

 

Về Huế thăm Mạ già, tôi tha thẩn đi chơi với bạn Nguyễn thị Sửu trước cửa Đại Nội để nghe kỉ niệm trở về những ngày c̣n cắp sách nhặt cánh phượng rơi hồi học Đại học Sư Phạm Huế!

 

Dạo chơi trên con đường trước Đại Nội
 

 Có lần bọn tôi về Vỹ Dạ để thăm khu vườn đẹp của biệt thự Mai Trang- nhà của ḍng họ Nguyễn Khoa . Bạn Diệu Huyền dắt bọn tôi đi dạo khắp vườn dù trời mưa, đất trơn trợt. Cũng may, lần đi đó chân mạnh khỏe nên không phải nhờ Sửu dắt! Tôi ao ước nếu có dịp sẽ viếng thăm đền thờ công chúa Huyền Trân, bày tỏ niềm khâm phục với người đă "vạn dặm ĺa cố quốc" để mở rộng giang sơn cho trăm họ! Tôi thầm nghĩ: nàng Công Chúa thật vĩ đại quá! Làm sao mà đi được vào tận đất Chăm-Pa xa vời vợi, bỏ lại sau lưng bao kỉ niệm êm đềm. Đau ḷng lắm! Tôi thật ngưỡng mộ công chúa Huyền Trân!
 

Những lần về Huế bao giờ bọn tôi cũng "đáo lai" tiệm bánh canh Nam Phổ ở chợ Cống mà làm một bụng... no nê! Tuy đă có tuổi nhưng ơn trời, ăn ǵ cũng thấy ngon nhất là cơm hến và bánh canh Huế, bánh nậm, lọc...!
 

Ăn bánh canh Nam Phổ gần chợ Cống

 

Tôi quê ở Huế vào lấy chồng ở Đà Nẵng nên con sông Hàn thành ḍng sông quê hương thân thiết thứ hai. Bạn bè qua đây tôi vẫn thích dắt bạn viếng sông Hàn làm vài kiểu ảnh kỉ niệm.
 

Sông Hàn lấp lánh mặt trời, xa xa là núi Sơn Trà


Có nhiều lần tôi cùng đồng nghiệp đi thăm  thánh địa Mỹ Sơn giữa rừng heo hút mà nghe hồn Chiêm xưa lăng đăng quanh những tháp cổ Chăm-Pa. Các bạn sợ ...ma không dám xông xáo nhưng không hiểu sao, tôi rất khao khát t́m hiểu về nền văn minh tài hoa này mà nay đă lùi vào dĩ văng! Tôi thật sự khâm phục tài điêu khắc cũng như kĩ thuật xây dựng tháp của họ!
 

H́nh tư liệu: Tác giả và đoàn du khảo chuẩn bị vào bên trong một ngôi tháp cổ có diện tích khá rộng ở thánh địa Mỹ Sơn


Nhưng trong tôi, lúc nào cũng hiển hiện nỗi nhớ Huế da diết. Tôi nhớ con sông Hương thơm ngát , mùi sương, nắng gió Ngự B́nh và hồ Tịnh Tâm gần nhà tôi thoảng mùi sen! Tôi nhớ cầu Trường Tiền lồng lộng gió khi đông về, qua cầu bị gió thổi bay nón nổi lờ đờ trên sông ...
 

Ḍng sông Hương ngày 9.3.2012

 

Ngày 9 và 10 tháng 3 năm 2012 , được mạnh khỏe đôi chân nên  tôi về dự hội trường 95 năm Đồng Khánh -Hai Bà Trưng Huế. Trước đó tôi lo ngay ngáy, mong sao cơn suyễn đừng lên bất chợt để tôi có cơ hội về lại trường xưa. May mà trời phù hộ nên chân cẳng dẻo dai! Tôi được ngắm trường xưa Đồng Khánh dấu yêu. Ngôi trường áo trắng tinh khôi, có tường vôi màu hồng thắm đă níu chân bao du khách khi về thăm cố đô Huế. Tôi gặp lại thầy cũ dạy môn Công Dân, được chụp h́nh với cô Hiệu Trưởng Phan Thị Bích Đào, hiệu trưởng trường Hai Bà Trưng- là thầy Nguyễn Chơn Đức đón tiếp, được hàn huyên cùng bạn cũ, được thả bộ qua cầu Trường Tiền, múc nước sông Hương để rửa mặt và có cảm hứng viết bài thơ Dịu Dàng Tím Huế. Nhạc sĩ Đoàn Lan Hương đă  cho bài thơ vài giai điệu rất nhẹ nhàng sâu lắng mà hiện đại và rất hay! Giọng hát cao vút của ca sĩ Lê Kim Nhung làm cho màu tím Huế thêm dịu dàng, tím ngát!  (1)
 

Trước cổng trường Hai Bà Trưng Huế ngày 9.3.2012
 

Về hưu, rảnh rỗi, tôi có một sở thích là viết văn làm thơ để qua thời gian và cũng đỡ quên chữ nghĩa bởi bỏ dạy văn lâu ngày sợ trí năo lú lẩn đi. Cũng có khi tôi lướt net, đọc mail của bạn bè và t́m hiểu về thuốc men để chữa căn bịnh "trầm kha" là hen suyễn.

Vậy mà hay, nhờ đọc bài 23 Công dụng của Quả Chanh và bài Lợi ích Của Vỏ Cam Quưt (có đăng trong Blog sư phạm khóa LVC, HTK

http://blog.yahoo.com/lvc73htk74/articles/page/1), tôi t́m ra được phương thuốc cực ḱ hiệu nghiệm, kiểm soát được chứng hen kinh niên. Mỗi ngày, bạn chỉ cần một quả chanh vỏ c̣n xanh, cắt làm tư, vắt nước, dùng luôn cả vỏ chanh, dầm vào trong một ly nước trong, cho 2 muỗng cà - phê đường, uống cả ngày cả đêm. Khi đă nhạt mùi chanh th́ dầm trái khác. Ban đêm trước khi ngủ nhớ uống một ngụm. Khi thức giấc, cũng uống như thế. Bịnh hen suyễn hầu như vắng bóng cả chứng rối loạn  tiền đ́nh cũng không "văng lai" nữa. Thiệt là mừng! Ông xă bị chứng viêm xoang từ hồi c̣n trai trẻ, mỗi lần hắt hơi chục cái khi bị viêm ... Ông cũng học tập uống nước chanh, cam hay quít  dầm cả vỏ như tôi nên có đỡ nhiều! Ông vui tôi cũng vui lây!
 

Hôm 2.12.2012, t́nh cờ vào mạng, tôi thấy tin một  bà lăo 60 tuổi, là giáo viên cấp 1 nghỉ hưu thi nhảy GAngNAm style trên chương tŕnh VietNam's Got Talent 2012 (2) làm cả hàng trăm khán giả nhảy theo và  ba vị giám khảo là Thành Lộc, Thúy Hạnh và nhạc sĩ Huy Tuấn rất thán phục. Tôi bỗng nhớ đến đôi chân yếu của ḿnh mà ngán ngẩm nhưng cũng cảm thấy vui v́ tinh thần yêu đời lạc quan của bà già kia. Có ư kiến này nọ nhưng tôi thấy bà  đă "can đảm" lên được sân khấu lớn, nhảy cùng Mc Thanh Bạch th́ thật là "đáng nể"! Bà trạc tuổi tôi đó. Cứ như tôi chỉ có lết và ḅ, rồi thở dốc v́ sợ hen lên cơn!
 

Cũng có môt cháu bé 5 tuổi, thi đàn pi-a-nô , dù mới học có 2 tháng rưỡi mà đánh đàn rất hay làm mọi người vỗ tay khen ngợi lắm lắm! Một bà già 60 và một bé gái 5 tuổi khuấy động cả sân khấu, cuộc đời cũng vui lên một chút!
 

Tối 9.12.2012 trong chương tŕnh này, cũng lại có thêm một thanh niên cụt cả hai bàn tay mà đánh đàn organ bằng hai cùi chơ và hát một sáng tác của chính anh ta. "Thiệt là con người có ư chí và nghị lực"- một vị giám khảo đă nói như vậy!
 

Tôi xem thấy vui và cũng thán phục nữa, gọi là một chút thư giăn, cười vài tiếng cho đời rộn ràng... Cười, làm việc tùy sức, tùy khả năng, sống có ích cho gia đ́nh và mọi người...Có lẽ đó cũng là cách làm chậm lăo hóa để tiễn năm cũ, mạnh đôi chân, dẻo đôi  tay, đón mừng một năm mới đang tới rất gần- năm 2013!
 

Mong một năm mới an lành, sức khỏe, thuận lợi đến với tôi và tất cả mọi người!
  

        Huyền tôn Nữ Huệ-Tâm
             Đà Nẵng, 12.12.2012

______________________

 

 

(1) Mời đọc thơ và nghe Dịu Dàng Tím Huế :

http://www.art2all.net/tho/huetam/timhue/diudangtimhue_nhac.html

 

(2) Link: bà già 60 nhảy Gangnam style và em bé 5 tuổi thi đàn:

http://www.youtube.com/watch?v=HQZ9pPlk0vM

 

 

 

art2all.net