Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm

 

 



 

 

CHỊ VỀ HUẾ NHỚ …
 

Thân tặng chị Hàn Cúc Anh, lớp Việt Hán, khóa Lương Văn Can, Đại Học Sư Phạm Huế, mới từ Mỹ về thăm quê hương( tháng 4,2015).

Chị về Huế nhớ ghé thăm trường xưa…
Chiếc cổng - đợi chờ dưới cơn mưa
Đợi bạn, đợi thầy, rồi ùa vào lớp
Rúc rích cười, xuỵt, thầy Khoách chẳng ưa! (1)

Chị về Huế nhớ ghé quán chè Cồn
Lớp Việt Hán xưa vẫn đến đó luôn
Một ly, hai ly… gọi thêm bắp luộc
Đố: ai ăn nhiều và chẳng thấy buồn? (2)

Chị về Huế nhớ cùng anh thăm Đại Nội
Ngày hè nóng bức, anh hái vội
Bông phượng hồng, lá vẫn tươi xanh
Cài lên mái tóc, chị cười tươi rói!

Chị về Huế nhớ cùng anh đi dạo
Những con đường thơ mộng năm nào
Trên chiếc Vespa, quanh cố đô Huế (3)
Huế đẹp, nên thơ dù đổ mưa rào!

Chị có nhớ kỷ niệm xưa hôm đám cưới?
Ăn ngon, rộn ră, ai cũng diện áo mới
Em kiêng thịt gà, uổng phí biết bao!
Được chị làm riêng đĩa ḅ bít-tết, ngon tươi!(4)

Chị về Huế nhớ đem chút gió Ngự B́nh
Thêm vốc nước sông Hương hữu t́nh
Và giọt nắng ban mai trên chùa Thiên Mụ
Làm hành trang sang Mỹ quốc, rất xinh!

Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm
Lớp Việt Hán, khóa Lương Văn Can, Đại Học Sư Phạm Huế
Đà Nẵng, 22/4/2015

 

---------
 

Chú thích:
(1) Giáo sư Đoàn Khoách phụ trách lớp Việt Hán 4A, khóa Lương Văn Can, ĐHSP Huế (1969-1973). Thầy rất nghiêm khắc. Giờ dạy của Thầy, sinh viên lớp tôi ngồi yên, ghi bài, không dám cựa quậy!
(2) Hồi c̣n sinh viên bọn tôi rất mê ăn chè bắp Cồn. Dáng tôi nhỏ nhắn nhưng… ăn được nhiều, có đến 3 hay 4 ly và rất hay cười nên các bạn nói tôi vô tư v́ không thấy tôi buồn bao giờ! (Cái ly múc chè hồi đó nhỏ lắm chứ không to như bây giờ đâu!)
(3) Chị Hàn Cúc Anh học cùng lớp với tôi. Tôi nhớ chị lấy chồng hồi c̣n là sinh viên năm 1. Anh Quang-chồng chị Cúc Anh- vẫn hay chở chị đi học trên chiếc xe vespa.
(4) Khi ăn đám cưới chị Cúc Anh, do tôi bị suyễn kiêng thịt gà nên chị làm riêng cho tôi đĩa ḅ bít-tết khá lớn. Dĩ nhiên, đó là món “độc quyền”của tôi. H́nh như có một chàng trai nào đó ở bàn bên kia ra vẻ ngạc nhiên v́ thấy tôi không mời ai ăn cả, chàng ta nh́n tôi. Tôi thấy “dị” ̣m. Nhỏ bạn bên cạnh thấy tôi có vẻ “lơ là”, nhỏ hỏi tôi: “Ăn ḅ nữa không?”. Tôi nói: “Không”; nhỏ liền trút phần ḅ c̣n lại vào chén của nhỏ. Chàng trai đó lại trố mắt nh́n hai đứa tôi ra ư bảo: “ Con gái chi mà ăn tham quá chừng!”. Tôi cũng nh́n lại có ư nói: “Ai bảo “ḍm” người ta ăn làm chi mà chế diễu. “Dị” chưa tề!”


 

art2all.net