nguyễn thị liên tâm

 

 

 

ĐÁNH MẤT CHÂN QUÊ
 


Ngoài vườn, ngọn cải ru hời
Rau răm thương nhớ mượn lời ầu ơ!
Quê mùa lạc chợ bơ vơ
Như chuồn chuồn nước lờ đờ bay nghiêng

Cḥng chành xuôi ngược trăm miền
Một ḿnh ngồi tựa mạn thuyền mong manh
Đâu rồi một chút trong lành
Bây chừ như tiếng chim oanh lạc bầy

Làm sao t́m lại thơ ngây
Bỏ vào thúng mủng những ngày c̣n xanh
Đâu rồi liền chị, liền anh
Chân quê mộc mạc, phong phanh yếm đào

Đâu rồi câu hát bờ ao
Ấp e vành nón ăn trầu đỏ môi
Bây chừ quê kiểng mất rồi
Em đành đau xót bẻ đôi câu thề



Nguyễn Thị Liên Tâm

 

 

 


 

art2all.net