nguyễn thị liên tâm

 

 

MÙA XANH CHỜ ĐỢI


Cánh cổng gỗ khép hờ
Chờ bước chân quen thuộc
Chờ mãi… Chờ mãi…
Nửa đời người cộng thêm thời son trẻ
Vẫn lặng lẽ. Vẫn im lìm

Cánh cửa ngôi nhà cô đơn
Thở dài. Kín mít
Em chờ một tiếng gõ
Chờ mãi… Chờ mãi…

Từng phút, từng giờ…
Từng ngày, từng tháng, từng năm…
Chờ từ mùa hạ phượng đỏ chói chang…
Chờ đến mùa thu hoa vàng rực rỡ…
Em chờ qua mùa đông buốt giá
Đợi chờ nghiệt ngã suốt thời Xuân

Anh có biết đã bao đêm
Tiếng thở dài… cứ vọng ra…
từ phía sau cánh cửa

Gối chăn rã rời vì chờ đợi
Em mòn mỏi vì chờ anh
Mùa xanh. Mùa xanh
Em tiếc nuối mùa xanh thời con gái
Đã trôi qua rồi!
Chẳng thể gửi cho anh!

 

 

Nguyễn Thị Liên Tâm
 

 

art2all.net