Ngưng Thu


 

BÀI THƠ TRONG CHIỀU ƯỚT

Cả buổi trưa nàng lấm lem trong mớ hồn độn chai lọ cũ
tóc bết ướt những hạt mồ hôi mặn lăn xuống khoé môi
vì là hạnh phúc nên thời gian ngọt ngào theo nàng với nụ cười mãn nguyện
dẫu có mệt nhoài
tâm hồn của những chiếc rỗ rá chén bát muỗng đũa làm trỗi dậy niềm vui trong cơ thể người đàn bà
những góp nhặt được nâng niu như báu vât trân quí.
Buổi chiều
nàng lấy nỗi buồn treo trên chạn bếp
móc nỗi cô đơn lên móc xoong gan nhám sỉn già nua
nàng tự thắp ngọn nến trong lòng mình bằng món súp gà thơm ngọt
hình dung ánh mắt hân hoan của cả nhà trong buổi tối có điện
nàng tiễn buổi chiều dát những sợi mưa bằng khúc Bolero thấm đẫm.
Nàng có thói quen hay tắm gội để làm thơm buổi tối
chiếc bàn chải cứ mỉm cười chế nhạo những ngón chân thô của nàng
nàng bực bội mắng nhiếc thậm tệ những chiếc móng tay quá mỏng và thật là dễ gãy
nàng quên mỗi khi đưa những ngón tay trụi móng lên môi
nàng lại run lên một cảm giác mơ hồ như được yêu.
Khi ngoài kia ngọn đèn đường đang kêu cứu bởi ngàn con thiêu thân ám sát
nàng bận làm tình làm tội chiếc bàn phím vi tính
nàng cằn nhằn chúng nhả ra những câu thơ không đẹp
khiến nàng mất mặt với giấc mơ
tật xấu của nàng là mỗi khi ngủ nàng luôn mớ chạm vào nỗi nhớ
nỗi nhớ ngày xanh
và cả nỗi nhớ về anh
nàng mơ mùa thu bên chiều lá yên lành
và nàng yêu
bài thơ trong chiều ướt.


NGƯNG THU


 

art2all.net