Ngưng Thu


 

NẾU MỘT NGÀY TRÁI ĐẤT CHỢT LƯU VONG
 

Ngọn gió nhiều chuyện
vừa rong ruỗi trên những nhánh cây
vừa nghe ngóng, hóng hót
tin đồn về một ngày trái đất lưu vong
lúc đó vần thơ của em có đu đeo theo tiếng róc rách của suối?
cây cọ vẽ của anh chắc dính trên vách mây đang bay.


Thật tiếc
không phải là tin đồn
nên anh bị nén trong bao la vũ trụ
em không dám mơ tản bộ với bộ cánh phi trọng lượng
và nghe tiếng dạ dày chúng ta phun ra những thanh âm nức nỡ vô thường.


Em mặc kệ những tưởng tượng đuối lý
trong ảo ảnh mị tình
em ngồi viết mê trong chờn vờn bóng nắng
anh quên khuấy màu chiều tận.


Phía trước là mênh mông
biết nói gì với ngày sau bất tận
khi bóng mây chiều cứ mãi bồng bênh
trên đỉnh trần phù
niềm ưu tư trầm tích.


Cứ mặc kệ dòng đời
ngăn chiều ai khoét thâm đau
đường trăng ai ngăn thôi rẻ sóng
ngàn sao ai bảo khuyết rằm thâu.


Phía cuối đường ngôi tóc rẽ
có bài thơ rụng mất một ngôn từ
ngôn từ mắc trên cây cọ vẽ
cây cọ vẽ dính trên vách mây đang bay.


Ngưng Thu

 


 

art2all.net