Nguyên Lạc

 

 

 

 

MỘT ĐỐM LỬA


Ta chợt thấy môi em là rượu độc
Nhắp một lần lú lẫn cả trăm năm
Say lướt khướt đi t́m tim đánh mất
Thấy hư không lạnh buốt một ḍng!

Người đă đến đă đi như định mệnh!
Để một người ngồi khóc cả ḍng sông
Đời trăm năm có rồi hậu kiếp?
Để có người c̣n chút hoài mong

Một đốm lửa đủ soi hy vọng?
Cuối đường hầm đủ ấm đời không?

Nguyên Lạc

 


 

 

art2all.net