TRẬN CHIẾN CHƯA NGƯNG V ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH VÀ KIM VÂN KIỀU TRUYỆN
Trước khi vào phần phụ lục 3, tôi xin tóm lược các phần trước đã nói để độc giả dễ theo dõi: Trong các bài trước, chúng tôi đã nói: 1- Kim Vân Kiều Lục là một bản văn viết bằng chữ Hán của một người rất thân cận với Nguyễn Du; ông đă được chính Nguyễn Du chia sẻ từng ư trong từng câu thơ lục bát truyện Kiều của ḿnh nhờ đó viết ra quyển này để giảng rõ thơ Truyện Kiều. Vai tṛ của Kim Vân Kiều Lục là sách xưa nhất chú giải Truyện Kiều một cách nhẹ nhàng, đáp ứng những thắc mắc có thể có. Lối hành văn chọn lọc từ ngữ, tác giả không bao giờ dẫn một điển tích nào của Trung Hoa để lư giải từ ngữ; tác giả chỉ diễn thơ Kiều ra văn xuôi và bổ sung một ít t́nh tiết mà trong câu thơ Kiều nói chưa rơ. Tóm lại Kim Vân Kiều Lục đóng vai tṛ:”Bổ khuyết sử cho thành tín sử”, nó giống như là tư liệu bổ sung tin cậy để chú giải Truyện Kiều. Kim Vân Kiều Lục về thực chất không là một cuốn tiểu thuyết, cũng không là một cuốn tóm tắt hoặc dịch Truyện Kiều, mà là cuốn giảng thơ Truyện Kiều bằng văn xuôi. 2- Duy Minh Thị đã dựa vào quyển Kim Vân Kiều Lục viết dài thêm ra, bằng một thứ văn phong của người kinh doanh chữ nghĩa, dạng bạch thoại chương hồi, ngôn ngữ luận viết theo kiểu Tam Quốc Chí diễn nghĩa, sao cho phù hợp với thị hiếu của những người có nhu cầu đọc sách giải trí biến Kim Vân Kiều Lục thành quyển tiểu thuyết thương mại tầm thường: Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân A.953. Duy Minh Thị lấy người này một câu thơ, tỉ như lấy câu thơ của Phong Tuyết Thập Thanh Thị ở chỗ này, ở chổ kia lấy trọn một bài thơ, cũng như lấy trọn một bài tứ tuyệt trong Kim Vân Kiều Lục- bài thơ tuyệt mệnh của Kiều trước khi nàng nhảy xuống sông Tiền Đường v́ ân hận; hay “copy” lấy thứ tự t́nh tiết, hành vi của vở tuồng Kim Vân Kiều của Tiến sĩ Đ́nh Nguyên Ngụy Khắc Đản (1817–1873). Để thỏa mãn thị hiếu độc giả: – Duy Minh Thị thêm những chi tiết tình dục vào Kim Vân Kiều Lục, ở đoạn Tú Bà dạy các kỷ năng lôi kéo khách làng chơi cho Thúy Kiều ở thanh lâu- khiến truyện Kiều bị xem nhầm là dâm thư (Đàn ông chớ kể Phan Trần/ Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều) – Duy Minh Thị tả thêm cảnh Thúy Kiều xử tội báo oán gớm ghê, dã man, vô nhân tính với Bạc Hạnh, Bạc Bà, Tú Bà … (trong hồi thứ 18) khiến người ta phải chau mày và chán ghét Thúy Kiều. Bởi những điều trên, nhà nghiên cứu Laiquangnam mới nói: “Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân đã làm nhiểm bẩn Truyện Kiều, phá hỏng giá trị của Truyện Kiều”.[*]
Mời các bạn tìm hiểu thêm về
Kim Vân Kiều Tuồng mà Duy Minh Thị dựa vào qua
bài viết của nhà nghiên cứu Lê Nghị
VÀ KIM VÂN KIỀU TRUYỆN – Lê Nghị Trên con đường t́m hiểu các tác phẩm Hán Nôm liên quan đến Truyện Kiều, để thấy sự kế thừa của tác phẩm, trước hết chúng tôi sắp xếp theo thời gian các tác phẩm ra đời có di lục ghi nhận.Tiếp đến là so sánh nội dung, nếu hai tác phẩm có nội dung giống nhau, th́ cuốn ra đời sau đương nhiên kế thừa cuốn ra đời trước.
1. Theo thời gian xuất hiện
Truyện Kiều => Kim Vân Kiều Lục => Các phóng tác Truyện
Kiều (văn, thi, phú… Tuồng Kim Vân Kiều, Đào Hoa Mộng
Kư) => Thanh Tâm Tài Nhân Truyện => Kim Vân Kiều Truyện
Thanh Tâm Tài Tử => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài
Nhân.
2. Địa vị của Kim Vân Kiều Tuồng trên văn đàn Cũng như Kim Vân Kiều Lục, Kim Vân Kiều Tuồng (theo phiên âm chữ Nôm là Kim Vân Kiều Chiệp) gần như không được nhắc tới trong các bài viết của các nhà Kiều học. Trước đây chúng tôi chỉ thấy Phạm Đan Quế trích đoạn Hoạn Thư hành hạ Thúy Kiều và không có nhận xét ǵ. H́nh như nếu có cái ǵ cộm lên, ngược với thuyết của ḿnh th́ người ta không muốn nhắc tới. Trong các bài viết trước chúng tôi cũng đă trích đoạn để chứng minh Kim Vân Kiều truyện đă lấy chất liệu từ tuồng này.
Trong bài này chúng tôi giới thiệu thêm cho bạn đọc hiểu
hơn: Tuồng Kim Vân Kiều được cho là từ những vở tuồng
Lăm Thúy Hiên Kư của Ngụy Khắc Đản, một vị quan có tiếng
giỏi văn thơ thời Tự Đức, ông qua đời năm 1872. Bản in
chữ quốc ngữ đầu tiên năm 1896 được Trương Minh Kư
chuyển sang quốc ngữ hồi thứ nhất. Xét ra, sau 30 năm Trương Minh Kư qua đời mới có thông tin trên ḍng quảng cáo của một tờ báo, độ chính xác tới đâu về tác giả và dịch giả chúng tôi không dám chắc. Nhưng v́ chưa có thông tin khác, tạm thời mặc định tác giả là Ngụy Khắc Đản (1) để dễ phân biệt với các vở tuồng khác sau này. Theo trang đầu ấn bản tập 1 năm Ất Dậu 1875, vở Tuồng Kim Vân Kiều chữ Nôm này tên nguyên thủy là Lăm Thúy Hiên Kư. Lần in 1875 có thể đủ 3 tập, có bổ sung trước khi in, nhưng người bổ sung đem in lại không có tên. Tập 2, 3 đi kèm chỉ c̣n bản in năm Quí Mùi 1883 tức không cùng bản in 1875, chúng ta không chắc 2 tập này có được hiệu chỉnh lại bản 1875 lần nữa hay không. Hiện nay chưa t́m được bản Nôm gốc Lăm Thúy Hiên Ký, nhưng ít nhất cũng cho biết Lăm Thúy Hiên Ký là một tác phẩm phóng tác Truyện Kiều ra tuồng đầu tiên. Đồng thời nếu Ngụy Khắc Đản là tác giả, th́ bản của ông soạn phải trước năm 1872, năm ông qua đời. Sách 3 tập đều ghi Ninh Định Đường tàng bản. Xét ra 2 lần in cách nhau 9 năm, bản in tốt, cùng một thương hiệu, cùng một khổ và nét chữ, có ít sai sót trong việc khắc chữ nên nhà in này uy tín, tồn tại khá lâu nhưng không có tên ở Việt Nam. Từ đó cho phép suy luận sách được in tại Quảng Đông, cùng thời nhóm Duy Minh Thị hoạt động mạnh mẽ, hoặc do chính nhóm Duy Minh Thị hiệu chỉnh in ở Quảng Đông. Dễ nhận ra tuồng là do người trung-trung bộ viết bởi chen nhiều phương ngữ như: mần, ri, răng, rứa… Với những đoạn “ nói lối”, giọng Xuân, Ai, Tán, Văn… cho biết đây là tuồng hát bộ Quảng Nam, chứ không phải tuồng cung đ́nh Huế hoặc tuồng Nam bộ. Ngụy Khắc Đản từng làm Án sát Quảng Nam, nên có thể chính ông là tác giả.
Là một phóng tác cho sân khấu, do đó Tuồng chú trọng lời thoại nhân vật, không miêu tả hành động và ngoại cảnh, việc đó là sáng tạo của đạo diễn và diễn viên sân khấu khi sử dụng kịch bản. Tuồng viết bằng chữ Nôm, tức đọc ra âm tiếng Việt ngày nay. Tuy trong tuồng đôi khi có câu tiếng Hán thông dụng hoặc bài thơ chữ Hán khi phiên âm Hán Việt, từ ngữ cũng rất quen nghe. Đặc biệt tiếng Việt trong sáng gần với ngôn ngữ đời sống ngày nay. Ta không ngờ cách nay gần 200 năm mà tiếng Việt đă phong phú, tinh nghĩa và diễn cảm gần với các sáng tác trong 2 thập niên 1925-1945, tức là ngôn ngữ đời sống thường nhật ngày nay. Đặc điểm của Kim Vân Kiều Tuồng có 2 chi tiết khác với Kim Vân Kiều Lục: Theo Tuồng, Kiều quê Bắc Kinh, và lần đầu ḥ hẹn là Kiều qua nhà Kim Trọng (theo chúng tôi tác giả hiểu lầm câu thơ Kiều hoặc cố t́nh phóng tác). Tuy nhiên dễ nhận ra tuồng có tham khảo Kim Vân Kiều Lục vì trong tuồng có trích ư và thơ của Kim Vân Kiều Lục. Ví dụ: a. – Kim Vân Kiều Lục: “ Chưa tới một năm, gió nổi lên ở Đông Hải, mọi người đều hoảng sợ, muốn bỏ chạy mà chẳng biết chạy đi đâu nên c̣n trù trừ chưa quyết. Bỗng thấy tinh binh ngh́n số, ngựa xe như nước dừng trước trướng của Kiều, nói; có thư xin đón phu nhân về” – Tuồng Kim Vân Kiều:
Dân:
Kiều:
Các tướng:
b. – Kim Vân Kiều Lục (bản AC521) Sáng tác bài tuyệt bút, ta không thấy trong Truyện Kiều rất hay:
Thập ngũ niên tiền hữu ước – Tuồng Kim Vân Kiều: Bài thơ trên của Kim Vân Kiều Lục được biến tấu trong vở tuồng:
Thập ngũ niên tiền tằng hữu ước
Rất nhiều bằng chứng cho thấy tác giả vở tuồng có tham
khảo Kim Vân Kiều Lục. Điều này càng cho thấy Kim Vân
Kiều Lục ra đời xưa hơn mọi phóng tác sau này.
Vở tuồng đă phân ra 3 hồi với 3 câu đối chữ Hán tóm tắt nội dung. Mỗi hồi lại phân ra nhiều đoạn, mỗi đoạn là định hướng bằng trích dẫn một câu Kiều. Ví dụ: “Ngổn ngang trăm mối bên ḷng” là báo hiệu đoạn Kiều mộng thấy Đạm Tiên sau khi đi thanh minh về… Kim Vân Kiều Truyện là tiểu thuyết văn xuôi chương hồi: Ta dễ thấy 3 hồi trong Tuồng được phân thành 20 hồi nhỏ trong tiểu thuyết Kim Vân Kiều Truyện. Đặc điểm của tiểu thuyết chương hồi bao giờ cũng diễn đạt ngoại cảnh kèm thái độ nhân vật, kết hợp với lời thoại. Trong các bài trước chúng tôi đă dẫn chứng Tuồng Kim Vân Kiều cung cấp tŕnh tự và nội dung lời thoại cho tiểu thuyết Kim Vân Kiều Truyện. Nói cách khác, Kim Vân Kiều Truyện dựa trực tiếp vào Tuồng Kim Vân Kiều, chứ không chỉ dựa vào Đoạn Trường Tân Thanh và Kim Vân Kiều Lục để diễn ra thành văn xuôi. Riêng kiến thức sử học, tác giả vở tuồng biết sâu hơn tác giả Kim Vân Kiều Truyện: Kim Vân Kiều Truyện gọi Hồ Tôn Hiến là Đốc phủ- đó là cách gọi của Mao Khôn tường tŕnh cho triều đ́nh- không thể hiện Hồ Tôn Hiến là một trọng thần. Tuồng phóng tác có thêm vua nhà Minh, Thượng Thư ( Người đỡ đầu Hồ Tôn Hiến ở triều, trong chính sử là Nghiêm Tung), và tuồng đổi tên Hồ Tôn Hiến thành Hồ Tôn Chánh. Nội dung Tuồng Kim Vân Kiều đă phóng tác thêm nhân vật và t́nh tiết Đoạn Trường Tân Thanh nhiều hơn cuốn giảng văn Kim Vân Kiều Lục và Kim Vân Kiều Truyện. Kim Vân Kiều Truyện lại phóng tác từ Tuồng nên càng xa nguyên bản Đoạn Trường Tân Thanh hơn. Tuy nhiên tính logic của chi tiết, cũng như tâm lư nhân vật Tuồng Kim Vân Kiều đi sát với Đoạn Trường Tân Thanh hơn Kim Vân Kiều Truyện. Về hành văn dĩ nhiên lời hát tuồng gần với thơ: câu ngắn, thường có cước vận. Chỉ cần bỏ cước vận, dùng các liên từ nối vào th́ trở thành câu văn dài hơn. Ngay ở tập 1, sự liên quan rơ ràng giữa Tuồng Kim Vân Kiều với Kim Vân Kiều Truyện. Ví dụ tờ thề nguyền giữa Kiều và Kim Trọng sẽ dẫn đoạn dưới giống hệt nhau. Tuồng xuất hiện nhiều nhân vật hơn tiểu thuyết. Sân khấu là thể loại nghệ thuật trực quan: Thay v́ tiểu thuyết kể tên và giới thiệu nhân vật, Tuồng sẽ cho nhân vật xuất hiện trên sân khấu và tự giới thiệu ḿnh. Ví dụ ở hồi 1 của Tuồng Kim Vân Kiều, ai đó đọc vài lời giáo đầu ở hậu trường, nhân vật Vương Quan xuất hiện trên sân khấu, ra điệu bộ rồi hát:
Vương Quan là tên mỗ Lại nói:
Kinh bố chưa vầy duyên cầm sắt – Mượn lại: Thúc Thủ, Bộ Tân, Thúc Chánh, Huyền Động, Sử Chiêu, Lôi Phong, Âm Mưu, Trương Năng. – Lược bỏ: Dân ấp, Đầu Sưu, Ấp trưởng, gia nhân thúc sinh, thể nữ của Kiều ( quanh nhà riêng Kiều-Thúc). Trương Hổ, Thiên Hùng, Vạn Dũng ( tướng của Từ Hải). Vua nhà Minh, Thượng Thư. Phí Hư, Nguy Kỳ, Cừu Nhiêu, Ngươi Tề, Lư Vu, Đỗ Vận (tướng của Hồ Tôn Hiến) Tuyên, Nghĩa ( hai cô gián điệp Hồ tặng hầu Thúy Kiều), vài nhân vật khác không quan trọng. – Đổi: Hoạn phu nhân (thành Hoạn Kế), Biện Báo (thành Hạ Báo). – Tạo thêm: duy nhất Vệ Hoa Dương (bạn Thúc Sinh). Ta thấy nhân vật trên sân khấu tuồng cổ Việt Nam lẫn Trung Hoa mang tính ước lệ từ cách ăn mặc, trang điểm… Khi nhân vật vừa bước ra sân khấu khán giả đă nhận ra vẻ chánh- tà, bi-hài… Khi xưng tên, điệu bộ, giọng, lời th́ biết ngay tính cách. Nhưng tên gọi th́ không ước lệ, chỉ là danh xưng, không có ư nghĩa ǵ. Ví dụ: Phạm Công, Cúc Hoa, Đổng Kim Lân, Vu Quế Nương, Đào Phù Nô… Truyện Kiều chỉ có 3 nhân vật Thúy Kiều- Từ Hải- Hồ Tôn Hiến có tên trong chính sử, c̣n lại là tên hư cấu. Truyện Kiều có 1 tên nhân vật trùng tên nhân vật trong vở kịch Hổ Phách Trủy Trung Hoa. Tại vở kịch lầu xanh này có nhân vật Thúc Giăn. Nếu hiểu nghĩa theo âm Hán Việt th́ Thúc là bị bó lại, Giăn là xa ra. Nói cách khác là anh chàng sợ vợ nhưng luôn t́m cách lén lẹo tẹo cô khác. Trong Bắc hành tạp lục, Tố Như đă có lần xem kịch và chắc ông có xem vở Hổ Phách Trủy mới mượn tên nhân vật Thúc Giăn biến thành Thúc Kỳ Tâm (nghĩa bản chất bị quản thúc), đồng thời hư cấu ước lệ tên các nhân vật qua cách chơi chữ liên tưởng của người Việt: Thúy Vân, Vương Quan, Kim Trọng,Thúc Kỳ Tâm, Sở Khanh, Hoạn Thư, Bạc Hạnh, Giác Duyên, Tam Hợp… Mỗi tên mang một đặc điểm hoặc tính cách nhân vật đó. Ví dụ Thúy Vân: vẻ đẹp rạng rỡ như nước mây; Vương Quan: ḍng nho học sẽ làm quan; Kim Trọng: nghĩa trọng thiên kim, chung t́nh; Hoạn Thư: tiểu thư nhà quan; Bạc Hạnh: hạnh kiểm bạc bẽo… Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du miêu tả hành động nhân vật rất sinh động, dễ thành điệu bộ trên sân khấu: ”Tay tiên một vẫy đủ mười khúc ngâm” ta h́nh dung ngay diễn viên múa tay viết trong không khí. “ Lạ thay oan khí tương triền/ Kiều vừa phục xuống, Từ liền ngă ra”, là những h́nh ảnh kịch tính gần gũi sân khấu. Điều đó góp phần dễ tạo rất nhiều tuồng, chèo, cải lương minh họa hoặc phóng tác Truyện Kiều, hơn những truyện khác. Tác giả vở tuồng tạo thêm nhiều nhân vật là đặc điểm phóng tác của kịch nghệ. Ví dụ trong văn người ta chỉ viết: “ Quân lính thay phiên đưa tin cấp báo” là đủ. Nhưng trên sân khấu một anh lính tên A chạy tới quỳ: báo!… anh này vừa ra th́ anh B chạy tới: báo!… Nh́n thái độ hấp tấp và thay nhau báo, khán giả biết là các tin dồn đập. Nh́n gương mặt diễn viên người ta biết tin lành hay dữ, không cần phải nói như văn: gương mặt người nghe báo rạng rỡ, vuốt râu đắc chí hay thất sắc hồn kinh. Chính đặc điểm các tên nhân vật ước lệ trong Truyện Kiều, nó cho ta khẳng định Truyện Kiều khác với cách đặt tên nhân vật trong các tác phẩm của Trung Hoa ở mọi thể loại văn học, trong các thời đại. Ngay cả ở Việt Nam cũng không thấy tác phẩm nào hư cấu ước lệ tên nhân vật, trừ các tác phẩm phóng tác theo Truyện Kiều. Duy Minh Thị đi sát kết cấu vở tuồng, mượn tên nhân vật lẫn lời thoại trong tuồng diễn ra văn xuôi. V́ vậy kết luận rằng: Kim Vân Kiều Tuồng có tham khảo Kim Vân Kiều Lục khi chuyển thể cốt truyện Đoạn Trường Tân Thanh từ thơ ra tuồng. Kim Vân Kiều Truyện lại chuyển thể từ tuồng ra tiểu thuyết văn xuôi. Việc đối chiếu từng hồi, từng đoạn dễ dàng nếu người đọc có cả 3 cuốn Kim Vân Kiều Lục, Kim Vân Kiều Tuồng và Kim Vân Kiều Truyện sẽ thấy sự kế thừa. Đặc biệt giữa Tuồng và Truyện có thể nói nhiều đoạn giống nhau như đúc. Ở đây chúng tôi chỉ ra vài chi tiết giúp các bạn đọc chưa có Kim Vân Kiều Lục, Kim Vân Kiều Tuồng và Kim Vân Kiều Truyện trong tay. Kim Vân Kiều Truyện sử dụng những câu này của Kim Vân Kiều tuồng: a. – Truyện Kiều:
Tiên thề cũng thảo một chương – Kim Vân Kiều Tuồng (tập 1) phóng tác Kim Trọng viết bản minh thệ:
Phu phụ trọng nghĩa, nghĩa trọng chung thân bất di – Kim Vân Kiều Truyện, hồi 3 ( hiện chưa so bản Hán Văn, qua bản dịch của Tô Nam trong Kim Vân Kiều Truyện- Thanh Tâm Tài Tử, đọc bản dịch cũng biết chính là bản Hán văn trên)
Vợ chồng trọn nghĩa, nghĩa phải chung thủy không rời Rơ ràng là sao chép gần như nguyên văn. b. – Truyện Kiều: Đoạn Quan huyện nghe Thúc Sinh tŕnh bày Kiều có ăn học, quan thử cho làm bài thơ “ cái gông” (mộc già):
Cười rằng đă thế th́ nên Tuy nhiên ta không biết bài thơ mộc già như thế nào? – Kim Vân Kiều Tuồng, tập 2, phóng tác: Thơ đề cái gông theo điệu Hoàng Oanh Nhi khúc:
Tuy dữ nhất vi cừu – Kim Vân Kiều Truyện, hồi 12, cũng theo điệu Hoàng Oanh Nhi khúc, xáo xào chút nguyên văn:
Ngă dữ mộc vi cừu c. – Truyện Kiều (đoạn Hoạn Thư thấy Thúc Sinh nghe Kiều đàn rớm lệ, thét bảo Kiều đổi khúc vui):
Tiểu thư lại thét lấy nàng Nhưng ta không biết khúc vui thế nào, Tuồng đệm vào. –Tuồng Kim Vân Kiều:
Lang bỉ phù tang hề khứ Doanh Châu – Kim Vân Kiều Truyện biến tấu thành:
Lang phù điêu hề thoại Doanh Châu
– Truyện Kiều: Kim Trọng lập đàn tế Thúy Kiều bên sông Tiền Đường:
Chiêu hồn thiết vị lễ thường – Tuồng Kim Vân Kiều lấy bài thơ Chiêu Hồn của Tống Ngọc để ngâm: Hồn hề quy lai
… 55 câu … – Kim Vân Kiều Truyện, hồi thứ 20 cũng chép lại nguyên bài thơ của Tống Ngọc như trên. Như trên đă nói, Tuồng có 2 chi tiết ngược Kim Vân Kiều Lục: chi tiết cho rằng quê Kiều ở Bắc Kinh, Kiều qua nhà Kim Trọng lần đầu. Kim Vân Kiều Truyện lại hệt theo Tuồng. Chứng tỏ rằng Kim Vân Kiều Truyện ảnh hưởng trực tiếp từ Kim Vân Kiều Tuồng, dựa theo kết cấu chi tiết của Tuồng. Nói cách khác Kim Vân Kiều Truyện là chuyển thể từ tuồng sang văn xuôi. Điểm khác nhau là cùng chi tiết, nhưng tâm lư Kim Vân Kiều Tuồng gần gũi người Việt, trong khi Kim Vân Kiều Truyện xa lạ với tâm hồn người Việt. Ví dụ Tuồng miêu tả Kiều đền ân báo oán phải lư phải t́nh. Nhấn mạnh những chiến công dồn dập, nêu bật vai anh hùng của Từ Hải khi chiến thắng cũng như lúc sa cơ. Tuồng nhấn mạnh đến bi kịch Kiều bị Hồ Tôn Chánh lừa, chiếm đoạt thể xác. Tuồng cũng không diễn cảnh dâm ô chốn lầu xanh… đúng theo như tinh thần trong thơ Đoạn Trường Tân Thanh . Trong khi đó, Kim Vân Kiều Truyện th́ ngược lại: Kiều trả thù tàn khốc, không nêu tính cách anh hùng của Từ Hải. Ngược lại miêu tả tỉ mỉ trận thắng của Hồ Tôn Hiến và bỏ qua phẩm cách đồi bại của Hồ, xem đó là lẽ thường t́nh. Cũng như miêu tả nghệ thuật lầu xanh câu khách, rẽ tiền. Tất cả cho thấy Kim Vân Kiều Tuồng thể hiện tính cách các nhân vật với tâm hồn người Việt khi phóng tác Truyện Kiều; trái lại, người viết Kim Vân Kiều Truyện phá nát tư tưởng và tâm lư Truyện Kiều. Tuy cùng là xuất phát từ Việt Nam nhưng cách hiểu Truyện Kiều, tư duy văn hóa của người Việt khác với người Minh Hương như Duy Minh Thị rất rơ. Tóm lại Tuồng Kim Vân Kiều chẳng những đóng góp vào văn học sử như là tiền thân gần nhất của Kim Vân Kiều Lục, mà c̣n là một tác phẩm sân khấu rất giá trị. Tiếc thay, trước đây các nhà Kiều học và đạo diễn sân khấu chẳng đoái hoài. Dịp 200 năm ngày giỗ cụ Nguyễn Du không thấy đóng lại, diễn lại vở Kim Vân Kiều Tuồng này.
Để bàn đến nguồn gốc Truyện Kiều và chú giải truyện Kiều, việc nghiên cứu sách nước ngoài cũng quan trọng, nhưng các tác phẩm Hán Nôm của Đại Nam mới thật sự chứng minh được Kim Vân Kiều Truyện là do người Việt viết. Các công tŕnh của tác giả nước ngoài dẫn tới kết luận: tên tác giả Thanh Tâm Tài Tử không có ở Trung Hoa (cho là viết nhầm Thanh Tâm Tài Nhân ở Trung Hoa theo lư thuyết của người Việt). Tại Trung Hoa, cho đến 1983 tác giả Thanh Tâm Tài Nhân không thấy ghi trên cuốn sách nào, lạ thay học giả Hoa lẫn Việt đều nhận quàng Thanh Tâm Tài Nhân quốc tịch Trung quốc. Đến nay họ cũng không biết nhân thân bút danh này. Không có cuốn sách nào đi sát với nội dung Kim Vân Kiều Truyện của Thanh Tâm Tài Nhân hiện nay. Chỉ có vài truyện ngắn đi sát với sự kiện Từ Hải- Hồ Tôn Hiến. Có đọc bao nhiêu sách cũng chỉ chừng ấy kiến thức mơ hồ. Tại Việt nam, các tác phẩm Hán Nôm lại cho thấy từ sự kiện Từ Hải- Hồ Tôn Hiến và một người thiếp tên Thúy Kiều của Từ Hải, Nguyễn Du xây dựng nên trường thi Đoạn Trường Tân Thanh. Tiếp theo là sách giảng Kiều, thi phú ngâm vịnh, chuyển thể, đi sát với nội dung Đoạn Trường Tân Thanh. Trong đó, một tác phẩm vừa chuyển thể vừa phóng tác nổi bật là tuồng Lăm Thúy Hiên c̣n gọi là Kim Vân Kiều Tuồng, ra đời giữa thế kỷ 19. Tiểu thuyết Kim Vân Kiều truyện ra đời đầu thế kỷ 20 phóng tác Truyện Kiều trên cơ sở tham khảo Truyện Kiều, Kim Vân Kiều Lục, Đào Hoa Mộng Kư, Kim Vân Kiều Tuồng. Trong đó Kim Vân Kiều Tuồng được Kim Vân Kiều Truyện mượn trực tiếp từ bố cục, nhân vật, lời thoại, thơ chữ Hán chuyển thành tiểu thuyết chương hồi. Người yêu Truyện Kiều, nhất là người muốn tham gia b́nh giảng Truyện Kiều cho chính xác, tối thiểu cần phải đọc kỹ thêm 3 cuốn: Kim Vân Kiều Lục, Tuồng Kim Vân Kiều và Kim Vân Kiều Truyện. Các bạn tự so sánh nội dung, sau đó các bạn kiểm tra mỗi cuốn được công chúng biết đến sớm nhất tại thời điểm nào. Đối chiếu, kiểm tra xong các bạn sẽ biết cuốn Kim Vân Kiều Truyện là sách của Việt Nam. Tên tác giả và quá tŕnh h́nh thành chúng tôi đă tŕnh bày trong loạt bài: Ai viết Kim Vân Kiều Truyện? Ở đây xin nhắc lại nhanh: Duy Minh Thị (Trần Quang Quang) viết vào cuối thế kỷ 19. Một khi xác định tác giả và tác phẩm ở Việt Nam th́ khỏi t́m ở nước khác mất công.
Cuốn Kim Vân Kiều Truyện bạn có thể không cần mua, tải
trên mạng bản PDF: “Truyện Kiều đối chiếu”, bản dịch
Kim
Vân Kiều Truyện của Tô Nam Nguyễn Đ́nh Diệm, và bản
chuyển quốc ngữ Truyện Kiều của Đào Duy Anh. Bạn chỉ cần
mua 2 cuốn Kim Vân Kiều Lục và
Tuồng Kim Vân Kiều, cộng
lại chưa tới 500k VNĐ. Chỉ với bấy nhiêu tiền bạn sẽ
thay đổi tư duy về truyện Kiều trên căn cứ sự thật, chứ
không cần phải nghe lời ai. Chưa đọc 3 cuốn trên, bạn sẽ
tốn thời gian tranh căi và nhiều lúc sai lầm. –
Lê Nghị
[*] Trang Facebook “T́nh Tự Dân Tộc”,
tác giả Lai Quang Nam: Mời đọc: – 200 năm, hậu thế nhớ Tố Như: Thử ‘giải mă’ lại Truyện Kiều- Lê Nghị
|