Nguyễn Vũ Sinh
MÀU NHỚ
Đời trai sương gió phủ phong vân
Nơi đây núi thẳm bóng cây rừng
Ngàn lá chẳng che làn tóc rối
Hóa thành trăm sợi bạc chân không?
Ngày thấy mặt trời mọc phương đông
Mưa giăng không có sắc cầu vồng
Đêm nghe suối thác xuôi về đổ
Sông Đăk bla gào vọng tiếng ngân.(*)
Hào sâu sao nghe gió lạnh lòng
Thương mắt mẹ hiền dõi chờ mong
Trông về xa thẳm phương quê ấy
Chỉ ánh hỏa châu soi lửa hồng.
Nhớ chị ngồi gội tóc giếng trong
Thoáng mùi bồ kết phả hương đồng
Nhớ em thơ khuya đang ngồi học
Nhớ nắng trường tỏa ấm khoảng sân.
"Hóc Bà Tó"-15h-15-12-2020
(Trích bản thảo "Thơ Ngày Xanh")
NGUYỄN VŨ SINH
_______
(*) Đăk bla (tên con sông thuộc tỉnh KonTum)

NƯỚC MẮT MẸ
NHƯ KHÔNG CÒN ĐỂ CHẢY!
Nước mắt mẹ như không còn để chảy
Dãy núi cao cứ vọng ngóng từng chiều
Rừng đại ngàn con nằm nơi đâu đấy
Những ngày mưa thân lạnh biết bao nhiêu?
Nước mắt mẹ như không còn để chảy
Sá chi thân trai khi đất nước gian lao
Nhưng cuối đời mẹ , giờ sao vẫn thấy
Hình hài kia chưa rạng rỡ, hồng hào.
Nước mắt mẹ như không còn để chảy
Lệ lăn hoài hằn đôi má nhăn nheo
Chiều sương núi một màu mây vẫn vậy
Nhưng lòng mẹ nghe như đã xế chiều?
Nước mắt mẹ như không còn để chảy
Còn biết bao nhiêu đôi mắt mẹ quê
Chiều bên cửa đứng ngồi trông lặng lẽ
Nghe tiếng gió đưa ngỡ bóng con về?
(Trích bản thảo "Thơ Ngày Xanh")
NGUYỄN VŨ SINH
~~o))((o~~
art2all.net
|