Hoàng thị Quỳnh Hoa

NI CÔ ESHUN

Nguyên Ngọc (Quỳnh Hoa)

 

 

 

Nguyên Ngọc lược dịch chuyện “The Irresistable One”, một chuyện trong cuốn “Women of the Way: Discovering 2500 Years of Buddhist Wisdom” của tác giả Sallie Tisdale trong báo Tricycle,

The Buđhist Review, số mùa xuân 2006

 

Cô Eshun, sinh năm 1362 và tịch năm 1430, là một cô gái Nhật có một nhan sắc kiều diễm nhưng cô không muốn lập gia đ́nh như những cô gái Nhật khác v́ cô không muốn sinh con ra trong một xă hội quá thoái hóa, trong một xă hội mà con người giành giựt, xâu xé nhau v́ tham lam, ích kỷ. Giới vơ sĩ đạo th́ chia phe phái đánh giết nhau để dành ảnh hưởng, người dân quê th́ quá cực khổ nên nổi loạn chống lại giới địa chủ, cường hào ác bá để rồi cuối cùng cũng bị tra tấn dă man và bị xử chém. 

Cô Eshun có một người anh đă xuất gia từ lâu. Vị sư này khá nổi tiếng với nhiều đồ đệ học đạo ở ngôi chùa Saijoji của ông. Năm ngoài 30 tuổi, cô Eshun đến chùa xin anh cho cô xuất gia. Anh cô gạt phắt và nói rằng, “nếu ta nhận cô hay người đàn bà nào khác vào tu học ở đây th́ tăng thân sẽ bị hủ hóa hết. Không thể để phụ nữ tu học cùng nam giới được!” Cô Eshun có một vẻ đẹp rất quyến rũ. Anh cô sợ đồ đệ của ông không giữ ḷng thanh tịnh tu hành được. Ông nói tiếp, “Vả lại, đời sống tu hành này chỉ dành cho giới daijobu thôi!” Daiboju là đại trượng phu, là những nam nhi có chí lớn, có nghĩa khí cao cả hào hùng.

Tức ḿnh, cô Eshun về nhà cắt luôn mớ tóc mây đen mượt, rồi lấy thanh sắt nung nóng đưa lên mặt hủy hoại nhan sắc của ḿnh. Cô bỏ hết lụa là, mang lên ḿnh bộ quần thô áo vải rồi trở lại chùa tŕnh diện ông anh. Thấy cô quyết tâm như vậy, ông anh cũng cảm động cho cô nhập chúng. Là một phụ nữ cang cường, cô Eshun quyết một ḷng theo đuổi hạnh nguyện tu hành nên cô thức khuya dậy sớm tinh tấn tiến tu. Cô rất thông minh và có tài hùng biện nên cô thường chiếm phần thắng trong những buổi luận pháp. Tăng thân không ai địch được cô. Và mặc dù mặt mày đầy thẹo v́ vết cháy, đầu trọc lóc trong bộ áo nâu sồng, nhiều ông tăng vẫn không để cô yên. Có nhiều ông nham nhở quá đă bị đuổi ra khỏi chùa. 

Dù phải chống chọi với nhiều thử thách khó khăn, cô Eshun vẫn một ḷng tinh tấn tu hành. Lúc về già cô bị bệnh và khi biết ḿnh sắp chết, cô nhờ mấy ông tăng trẻ đem củi đến chất đầy trước liêu của cô rồi cô nhảy lên đống củi ngồi kiết già và châm lửa đốt. Tăng chúng hoảng hồn chạy t́m thầy trụ tŕ tức là người anh của cô. Khi ông này đến th́ lửa đă táp lên gần mặt, ông anh la hoảng “Em ơi” và khi cô từ từ quay đầu lại nh́n th́ ông la tiếp, “Ở đó có nóng không?” Cả hai anh em đều hiểu ư nghĩa của câu hỏi. Cô đang đi về một nơi chốn mà không có ǵ gọi là nóng hay lạnh. Cô từ tốn trả lời, “Ở cơi giới mà em đi đến, nóng hay lạnh không có ǵ đáng sợ. Anh cũng biết vậy mà.” rồi cô tịch, hương sắc của cô đi vào cơi không.

 

 

art2all.net