Chuyện
xảy ra hơn bảy mươi năm rồi mà tôi c̣n nhớ như mới đây.
Những ngày tháng sinh hoạt với Gia Đ́nh Phật Tử (GĐPT)
Hướng Thiện ở Huế khi tôi mới lên Trung Học Đệ Nhất Cấp
thật là thần tiên. Thiếu niên, thiếu nữ cùng trang lứa
hồn nhiên sinh hoạt với nhau dưới sự d́u dắt thương mến
của các anh chị trưởng. Chúng tôi học hỏi, sinh hoạt như
đoàn sinh Hướng Đạo cọng thêm phần học Phật Pháp do các
tu sĩ hướng dẫn. Vị thầy đầu tiên của Hướng Thiện là HT
Thích Minh Châu, lúc ấy mới là Đại Đức và chúng tôi gọi
thầy là Chú Minh Châu. Tôi c̣n nhớ đă hỏi chuyện Chú một
cách ngây ngô rằng: “Thưa Chú, nếu Phật là một vị
toàn năng, cái ǵ cũng biết th́ khi em buồn, Phật biết
mà tự động an ủi, em đâu cần niệm danh hiệu Phật để xin
Phật giúp em bớt buồn!” Chú dịu dàng nói: “Ban
đêm khi có trăng nhưng em ở trong nhà th́ đâu thấy trăng
được? Muốn ngắm trăng, em phải ra khỏi nhà, nh́n lên
trời mới thấy. Cũng thế, em phải nghĩ tới Phật, phải cầu
nguyện th́ Phật mới biết.” Và con bé 13 tuổi hiểu
liền và nhớ măi cũng như nhớ bài đoàn ca Hướng Thiện:
Chúng ta Hướng Thiện một nhà ḥa vui
Mười luật ta quyết cố gắng tiến bước
Thờ Phật ta nhớ công đức bao la
Tô điểm đời ta.
Trời bừng sáng, ánh vàng thiết tha
Một đời mới chờ đợi chúng ta
Hằng ngày sống, gia đ́nh hát vui,
Mà t́nh mến không bao giờ phai
Thề noi theo người xưa nêu gương sáng ngời
Nguyện hướng thiện cho ḷng muôn đời thắm tươi.
Chủ Nhật nào chúng tôi cũng ca vang: “Chúng ta Hướng
Thiện…” trong bao nhiêu năm. Không biết có phải anh Lê
Mộng Nguyên làm bài này không. Anh là một trong mấy
huynh trưởng của Hướng Thiện. Anh rất giỏi nhạc, đă đặt
bài mừng Phật Đản: “Ngày mồng Tám tháng Tư về đây,
ngày trần gian chào đón Đức Phật từ tôn chúng ta...”
và nhiều bài cho chúng tôi hát. Ngành Thiếu
Nữ có
bốn Chúng: Sen Trắng, Vàng, Xanh và Hồng. Mỗi Chúng có
bài hát riêng do anh Nguyên đặt cho. Tôi chỉ nhớ câu đầu
của Sen Trắng mà tôi là Chúng trưởng; Đào Giao Tiên là
Chúng phó; hai em là Giao Châu và Giao Chi cũng ở Chúng
Sen Trắng. Bài hát bắt đầu, “Chúng ḿnh là hồn Sen
Trắng…” Sen Vàng th́: “Sen Vàng chúng ḿnh cùng
tiến đều lên và hát khúc ca gia đ́nh…” Không nhớ câu
nào của hai sen kia! Về sau mấy chị em Giao Tiên theo ba
mẹ vào Sài G̣n th́ Đinh Thị Lệ Minh làm phó. Và khi
chúng tôi đă học xong Phật Pháp cấp Chánh Thiện, đă lớn, không c̣n
ở ngành Thiếu Nữ nữa th́ đoàn Thanh Nữ Phật Tử Liên
Hương được ra đời với chị Tuy An là đoàn trưởng và tôi
cùng Lệ Minh làm phó cho chị. Chị Hoàng Thị Tuy An hiện
nay định cư ở Cali. Một vài đoàn sinh vẫn cho nhau tin
tức như Vương Thúy Nga, Vương Thúy Hoa ở Houston, Texas,
Hoàng Thị Lệ Chi ở San Jose. Lệ Minh ở gần nhà và vẫn
cùng tôi hát những bài ca của GĐPT mỗi khi hội họp ở nhà
tôi. Hai đứa chúng tôi cuối cùng cũng nhớ được hết lời
của bài đoàn ca Hướng Thiện. Tiếc thay, chị đă từ giă
chúng tôi mấy năm rồi. Gần đây tôi được gặp lại một em
Oanh Vũ của Hướng Thiện là Phương Lan ở Florida. Phương
Lan cũng đă có cháu ngoại! Các bạn Phật tử chắc nghe
biết về Sư Bà Hải Triều Âm ở Lâm Đồng. Sư Bà chu du cơi
Phật cách đây mấy năm. Tiền thân Sư Bà là chị Ni,
một chị trưởng của GĐPT Hải Pḥng. Chị vào Huế dự một
buổi họp huynh trưởng toàn quốc và ở lại nhà tôi v́ cô
tôi, cô Hoàng Thị Kim Cúc, là Trưởng ngành Nữ. Chị đến
thăm đoàn quán chúng tôi và rất thích bài đoàn ca Hướng
Thiện. Chị nói ư và lời rất hạp với tâm tư chị. Nghe đâu
khi chị quyết định xuất gia, không vị thầy nào muốn nhận
v́ chị đẹp quá, các thầy sợ chị tu không trọn! Cô bạn
cùng đi hành hương Ấn Độ với tôi năm 2004 kể như vậy. Cô
Bảy đă được hầu chuyện Sư Bà Hải Triều Âm lúc cô về Việt
Nam năm 2003. Sư Bà đă ngoài tám mươi nhưng vẫn miên mật
tịnh tu mà c̣n lo trông nom mấy trăm trẻ mồ côi, mấy
chục người già neo đơn đến nương nhờ cửa Phật. Tôi thấy
phước duyên ḿnh rất lớn đă có dịp biết và chiêm ngưỡng
dung nhan của Sư Bà thuở trước.

Năm tôi 14 tuổi là năm mấy GĐPT ở Huế
hợp tác tổ chức làm văn nghệ ra mắt đại chúng lần đầu ở
hội quán Quảng Tri. Hướng Thiện phụ trách màn Đức Phật
Thích Ca Thành Đạo, là màn chính của buổi văn nghệ và
tôi được chọn đóng vai Phật. Lúc đầu, nhiều thiếu niên
thay nhau thử vai đó nhưng không ai được chọn v́ tôi nhớ
là tụi hắn không nhịn cười được khi bị bọn Ma Vương quấy
phá và cuối cùng th́ mấy anh chọn tôi. Chắc nhờ mặt mày
tôi hiền lành phúc hậu! Mô Phật. Tôi c̣n nhớ là ḷng dặn
ḷng phải nghĩ đến những chuyện buồn chán nhất trên đời
để không thể cười khi bị ma quỷ chọc ghẹo và cuối cùng
th́ tôi cũng thành công. Mặc áo nâu tu hành, đội mũ nâu
của sư, ngồi không nhúc nhích dưới cội Bồ Đề. Ma Ba Tuần
sai quỷ dữ ba đầu sáu tay đến hù dọa v́ chúng không muốn
Phật thành đạo. Nhiều đứa đu dây từ trên cây xuống, đứa
nương theo sấm sét đùng đùng, hoa gươm giáo trước mặt
Phật, một hoạt cảnh rất ghê sợ mà Thái Tử Tất Đạt Đa vẫn
tự tại ngồi yên. Rồi tôi từ từ đứng dậy xua đuổi ma
vương. Chúng biến hết và cùng lúc ấy cả rạp đứng lên
chắp tay đảnh lễ. Tôi sợ quá quên cả câu phải nói. Cô
tôi đứng sau cánh gà vội nhắc: “Em nói đi, Ta là Phật
đă thành. Chúng sanh là Phật sẽ thành.” Và tôi nói
lớn câu đă học thuộc ḷng. V́ ngồi yên suốt thời gian ma
vương quấy phá, khán giả tưởng tôi là pho tượng đặt dưới
gốc Bồ Đề. Cả rạp giật ḿnh khi thấy “tượng” từ từ đứng
dậy và không hẹn mà ai cũng vội đứng lên chắp tay vái.
Tôi thật bối rối và lo sợ. Về sau tôi phàn nàn với cô
tôi là “họ lạy vậy, em tổn thọ chết” và cô giảng giải là
“Họ lạy Phật chơ lạy chi em.” Nghe vậy tôi cũng
yên ḷng. Sau này khi kể với mấy sư cô ở chùa Viên Ân
gần nhà th́ cô Viên Huệ dạy nếu lúc ấy mà đeo tượng Phật
trước ngực th́ ổn rồi v́ đại chúng lạy như vậy là lạy
Phật. Tôi không nhớ hồi đó có đeo tượng Phật không! Phải
chi hồi đó có recorder th́ nay tôi có thể cho bạn bè xem
vai tôi diễn Phật chinh phục ma vương oai nghi như thế
nào! À có chuyện vui vui mà bây giờ tôi mới biết. Tôi
nhớ bạn Vơ Văn Ái là một trong mấy ma vương. Ái muốn hỏi
xem bạn Đỗ Đ́nh Kỳ có làm ma không th́ anh Kỳ cho biết
trước khi tŕnh diễn, anh leo lên trần nhà xếp đặt th́
bị té trặc chân, phải về nhà trị thương và anh không
được xem màn diễn đó. Thiệt xui xẻo! Cũng hôm đó, tôi
c̣n đóng vai một ni cô đi thăm viện mồ côi. Chị họ tôi,
Phan Đ́nh thị Minh, mặc áo ni cô đi cùng v́ ni cô không
ra đường một ḿnh. Và Đặng Ngọc Ấn của GĐPT Hương Từ
đóng vai cậu bé mồ côi. Khi ni cô ra về, cậu bé níu áo
đ̣i đi theo làm tôi giật ḿnh v́ khâu này không có trong
kịch bản. Màn adhoc này làm khán giả thêm mũi ḷng, càng
thương cậu bé mồ côi.
Đă hơn 70 năm qua rồi mà những h́nh
ảnh sinh hoạt với GĐPT Hướng Thiện c̣n rất rơ trong bộ
nhớ, những ngày họp cuối tuần, những lần cắm trại, tṛ
chơi lớn, làm bích báo, văn nghệ, những buổi học Phật
Pháp thật là những ngày hạnh phúc. Ngoài vai diễn Phật
thành đạo, tôi cũng được chọn đóng vai chính trong vở
kịch thơ nổi tiếng Lư Chiêu Hoàng của nhà văn
Phan Khắc Khoan do anh Đĩnh đạo diễn. Anh Trần Tán Đĩnh
theo gia đ́nh từ Hà Nội di cư vào Huế và gia nhập đoàn
Hướng Thiện cùng hai cô em là Mạnh Quang và Thục Chiêm,
bạn học cùng lớp với em tôi, Hoàng thị Hỷ Nguyên. Em út
Hoàng Thiện Căn của tôi cũng sinh hoạt với nhóm Đồng
Niên. Hướng Thiện Kim Quy đóng vai Trần Cảnh. Nguyễn Thị
Kim Quy là bạn học Đồng Khánh với tôi. Hiện Kim Quy định
cư ở Nam Cali. Không biết Kim Quy c̣n nhớ vai kịch không
chứ tôi nhớ được mấy câu trao đổi giữa Lư Chiêu Hoàng và
Trần Cảnh.
LCH:
Xem thánh thượng hôm nay bất thường chăng, có lẽ.
Hay làm sao tiện thiếp thấy âu sầu.
Nguồn cơn kia thiếp không rơ v́ đâu?
TC:
Không khanh hỡi, có những lúc trời
xa mây gió nổi,
Mà nơi đây cảnh vật cũng u buồn.
Nước sông trôi tuôn chảy tự trên nguồn!
Ôi, nhớ được chừng đó thôi. Chúng tôi đă làm khán giả
rơi lệ và như vậy là thành công lắm! Nghĩ lại không biết
sao hồi đó ḿnh giỏi vậy, đóng kịch thơ mà lại nói tiếng
Bắc kỳ nữa. Phải phục tài đạo diễn giỏi. Anh dạy cho tôi
đọc thơ tiếng Bắc, cả một vở kịch dài. Kim Quy th́ tài
lắm, học rất mau, nói tiếng Bắc được liền, bộ dạng đàn
ông trong vai vua rất oai. Đạo hữu Tâm Phát Nguyễn Quang
Lạc ở chùa Hoa Nghiêm, VA c̣n giỏi hơn tôi. Anh nhớ anh
cũng có mặt trong buổi văn nghệ ở Hội Quán Quảng Tri hôm
đó mà anh chỉ mới 6, 7 tuổi chi thôi, là Đồng Niên của
GĐPT An Thiện (hay Minh Đạo, anh
không nhớ rơ) ở An Cựu. Anh nhớ anh độc
diễn bài hát Thằng Tôi, vừa hát vừa làm bộ điệu:
Thằng tôi có cái đầu rất to là rất to. (hai tay
sờ đầu)
Cái cằm nho nhỏ (sờ cằm)
Cái trán vồ vồ (sờ trán)
Đôi môi thâm đen (sờ môi)
T́nh tang... t́nh tang…
Đôi mắt hung hăng như đôi mắt mèo
Chân tay ngoằn nghèo như thể lẻ tre
Mỗi lần chân bước giống như con ḅ
Ọ… i… è ... ọ… i… è…
(hết)
Hết bài, cậu nhỏ mừng quá, lật đật bước xuống liền, quên
chào! Khán giả vỗ tay vang rần khen chú Đồng Niên bé xíu
thuộc hết bài hát, c̣n tỉnh bơ làm bộ điệu nữa. Màn độc
diễn của bé Lạc dĩ nhiên là thành công lớn nên anh nhớ
đến bây giờ, nhớ thời oanh liệt nay c̣n đâu!
Tôi cũng c̣n nhớ giai thoại bài hát Mầm Măng xuất
xứ từ GĐPT Tịnh Trang ở Cầu Đất trong Thành Nội. Hồi ấy
tôi nghe kể rằng một anh Hướng Đạo Công giáo thấy mấy em
nhỏ sinh hoạt dễ thương ở GĐPT Tịnh Trang nên anh tặng
bài hát đó cho mấy em. Không biết tôi nhớ có đúng không.
Tôi liên lạc với Huế và Mai Quang Châu của Hướng Thiện
gởi cho tôi bài Mầm Măng với nhạc nữa. Anh báo cáo là
Đặng Ngọc Thanh Nhă t́m ra. Tôi gọi về hỏi th́ Thanh Nhă
cho biết em trai là Phú Ḥa đă t́m được bản nhạc mà cũng
không biết tác giả là ai! Thanh Nhă nói mấy chị em của
em là thành viên GĐPT Thuận Hóa và bài Mầm Măng
là đoàn ca của Oanh Vũ Thuận Hóa. Tôi lại gọi về Huế nói
chuyện với M Q Châu. Anh Châu cho rằng bài Mầm Măng
là của anh Cang v́ những Phật tử lứa chúng tôi anh liên
lạc được đều cho là của anh Cang. Tôi th́ vẫn không tin
chắc tác giả là ai v́ tại sao tôi lại nhớ giai thoại
kia. GĐPT Tịnh Trang là địa bàn của Huynh trưởng Hoàng
Trọng Cang, chị Huệ, Chị Tuy An. Anh Cang cũng giỏi
nhạc, đặt nhiều bài hát cho các em mà bài phổ thông nhất
là bài Ḍng A-Nô-Ma, ghi lại chuyện Thái tử Tất
Đạt Đa giă từ Xà Nặc và con ngựa Kiền Trắc ở ḍng sông
này:
Ḍng A-nô-ma sóng nhấp nhô bờ lau xanh,
Nh́n làn nước biếc, Thích Ca ngài ḷng vững bền
Thôi em ơi hăy về để ta vui ánh vàng
Ta đă quyết t́m đạo sáng cứu chúng sinh
A-nô-ma vẫn c̣n nhớ ghi gương sáng ngời
Chúng ta giờ đây nguyện theo đức từ bi.
(Cám ơn bạn Lương Trinh, GĐPT Hương Đàm ở Từ Đàm, đă nhớ
trọn bài hát này. Tôi chỉ nhớ câu đầu!)
Anh Cang là tác giả của nhiều bài hát cho sinh hoạt
GĐPT, và v́ vậy tuy không t́m ra nguồn tin chắc chắn
xuất xứ của bài Mầm Măng, mấy anh em cho rằng bài ấy là
của anh Cang. Tôi th́ vẫn hoang mang không hiểu sao ḿnh
lại nhớ câu chuyện anh Hướng Đạo Công giáo! Xin ghi lại
đây bài Mầm Măng mới nhận được từ Đặng Ngọc Phú
Ḥa ở Huế:

Rất cám ơn giáo sư âm nhạc Phan Thanh
Thu, huynh trưởng GĐPT Đà Lạt, đă hoan hỷ ghi nốt nhạc
cho bài đoàn ca Hướng Thiện. Xin mách nhỏ với các bạn là
cũng nhờ sinh hoạt GĐPT mà anh Thu cưới được người vợ
duyên dáng đảm đang. Chị Vơ Đ́nh Mỹ Ngọc thú nhận với
tôi là anh chị phải ḷng nhau khi anh là huynh trưởng
ngành Thiếu Niên và chị là huynh trưởng ngành Thiếu Nữ
GĐPT ở Đà Lạt. Âu cũng là mối lương duyên trời định. Khi
tôi nhờ anh ghi nốt nhạc, anh Thu bỗng nảy ra ư kiến
muốn gom góp hết tất cả những bài hát sinh hoạt GĐPT có
cả nốt nhạc vào một tuyển tập bài ca cho GĐPT ở hải
ngoại sử dụng, từ bài Sen Trắng đến Giây Thân
Ái. Tôi hoan nghênh sáng kiến này.

Chỉ mấy năm sau biến cố 75, GĐPT lại
xuất hiện ở những nơi có người Việt định cư. Tôi đă giúp
chương tŕnh dạy tiếng Việt cho GĐPT Hoa Nghiêm ở
Virginia những năm đầu. Rất cảm động thấy mấy em lớn,
nhỏ sinh hoạt dưới sự d́u dắt của các anh chị trưởng mỗi
ngày Chủ Nhật trong một xă hội nhiều cám dỗ, nhiều thú
vui ngoài đời. Phụ huynh cũng hết ḷng hỗ trợ, tiếp tay
với các huynh trưởng trên bước đường tu học của con em
ḿnh. Thật đáng mừng trông thấy GĐPT Hoa Nghiêm ngày nay
đă có trên 100 thành viên.
Năm 2018, một nhóm bạn GĐPT Hướng Thiện đinh cư ở nước
ngoài hẹn gặp nhau tại Huế vào dịp Tết. Cuối cùng th́
chỉ có anh Đỗ Đ́nh Kỳ ở Cali, anh Nguyễn Kỳ ở Sydney và
tôi về được và gặp lại vài bạn Hướng Thiện ở Huế, anh
Mai Quang Châu, chị Nguyễn Kim Bông với một chị trưởng,
chị Quư đă ngoài 90. Chị Quư vẫn ở chỗ cũ,
đường Âm Hồn ở Thành Nội, nơi mà chúng
tôi chiều nào cũng đến tập dượt vở kịch thơ Lư Chiêu
Hoàng trong nhiều tháng. Anh Đỗ Đ́nh Kỳ c̣n nhớ địa chỉ
Hội Quán Quảng Tri v́ ngày trước gia đ́nh anh ở gần đó.
Anh hướng dẫn chúng tôi đến nh́n lại con đường cũ cùng
nơi chốn xưa. Anh cũng nhớ địa chỉ hội quán của GĐPT
Hướng Thiện. Chúng tôi phục anh quá. Rồi anh hướng dẫn
chúng tôi đi thăm lăng Thiệu Trị, rất đẹp và thơ mộng mà
ít ai nhắc tới và cũng lần đầu tiên tôi được thăm lăng
Gia Long. Chúng tôi cũng nhờ anh Tuấn, tài xế taxi đưa
đi ăn tất cả những món ăn đặc trưng của Huế,
bún ḅ Mụ Hạnh, bánh canh
Nam Phổ, bánh ướt thịt nướng Kim Long, nậm, bèo, lọc ở
tiệm Hạnh ....
Giờ đến tuổi 'gần trời xa đất'
rồi – cụm từ của ông xă tôi đặt v́ anh nói ḿnh là người
hiền lành, biết làm lành lánh dữ th́ khi rời Cơi Tạm sẽ
được đi lên – tôi cảm thấy ḿnh rất may mắn được sinh ra
trong một gia đ́nh biết Phật, được nuôi dưỡng trong một
môi trường thuận lợi cho ḿnh được tiếp cận Phật Pháp
suốt cả cuộc đời mà lại được duyên may đóng vai Phật
thành đạo nữa. Thật hy hữu!
Ghi chú
Tết năm ni (2021), tôi liên lạc được với chị Hoàng Thị
Tuy An, em ruột anh Hoàng Trọng Cang. Chị cho biết anh
Cang đặt rất nhiều bài hát nhưng anh không phải tác giả
bài Mầm Măng. Cám ơn chị đă giúp giải tỏa nghi vấn này.