m ỗ i   c h i ề u   v ề

đặng lệ khánh

 



Bỏ lại đằng sau chồng hồ sơ ngất ngưỡng
Những con số rối mù và tiếng điện thoại reo
Những nụ cười xă giao , những ước mơ không tưởng
Anh đóng cổng bước vào thế giới nhỏ thương yêu


Anh để lại đôi giày vướng bụi hồng tục luỵ
Bước chân trần trên nền đá hoa cương
Không gian như có hương của thân quen thủ thỉ
Mỗi ngọn đèn bật lên từng ḍng sáng dễ thương

Em đứng bên nồi cơm đọng thơm mùi lúa mới
Má hây hồng trán ươm mướt mồ hôi
Hương cá kho rim mẹ dạy thuở c̣n là dâu mới
Đưa anh về từng nẻo nhớ không nguôi

Anh ngậm nghe hạt cơm đồng An Cựu
Nh́n mắt Em thương dĩa muối chấm gừng
Từng miếng mặn ṃi cá sông Hương ngày cũ
Thấm lên từng vị giác của thiên đường

Cả một trời ấu thơ bỗng nhiên trở giấc
Qua hương gạo thơm một buổi tối quê nhà
Mẹ âu yếm nh́n Anh nở nụ cười chân thật
Bữa cơm chiều thân ái đă mù xa

Cám ơn em đan hôm nay vào quá khứ
Cám ơn em đem vị giác chở Mẹ yêu
Buổi chiều Em cho ngập thơm mùi nhung nhớ
Có Em bên đời , chiều đẹp biết bao nhiêu

Đặng Lệ Khánh

 

 

 

th́ thầm với thơ

thơ văn

art2all.net