Thiếu Khanh
|
Nói với người t́nh
Khi lưỡi cuốc bổ xuống mặt đường Đắp mô xây ụ Đào xới tan hoang Khi quả ḿn đặt dưới chân cầu Đặt bên lối đi Đặt ở đầu giường Đặt trong giấc ngủ Nổ tan!
Khi ngọn lửa cất lên mái tranh Nhân danh giải phóng Khi viên đạn “mọt chê” rơi xuống giữa nhà Nhân danh bảo vệ b́nh an
Khi người đè người Đập lên đầu nhát búa thù hằn Nhân danh tranh đấu Khi người trói người Nửa đêm dẫn ra đồng hạ sát Nhân danh ṭa án nhân dân
Khi những thi thể trần truồng Trôi sông trôi rạch Vết chém Vết đạn Vết đâm Nhân danh những luận điệu mù mờ không chung lư tưởng Có an ổn ǵ đâu mà anh ngồi viết thư t́nh tự yêu em!
Khi trang sách đục trắng bôi đen Khi những bài ca ủy mị ươn hèn Gào lên the thé suốt tháng suốt năm Dỗ nhau quên nước quên nhà Quên nỗi nhục nhằn ngh́n năm nô lệ Quên những xác chết ở chiến trường không có thân nhân Quên đồng lương c̣m cơi Một ngày mặt mũi tối tăm Anh c̣n ḷng nào d́u em giữa phố hoa đăng!
Bảy ngày phép thường niên Lén lút về thăm mẹ già trong vùng địch chiếm Mẹ sửng sốt nh́n con Nước mắt vẽ dài từng hồi uất nghẹn Nỗi mừng nỗi sợ không dám khóc to Mẹ kề tai con thủ thỉ Như hai kẻ tội đồ đang thời truy nă Khóc rồi vội hối con đi Làng xóm quê ḿnh đi về trốn chui trốn nhủi Anh sung sướng ǵ ngợi ca t́nh yêu trên mắt môi em?
Khi đứa bé ra đời Trong nhà bảo sanh Trong hầm trú ẩn Trong hang đá Hay trong cḥi lá giữa đồng Khi đứa bé lớn lên Đọc giấy khai sinh thấy đề cha chết Cái chết anh dũng Cái chết mập mờ Chết trong rừng trong núi Trong hố cá nhân Chết trên đường đi: một viên đạn lạc Chết trong pḥng ngủ: một quả bom rơi Chết v́ du đảng giật tiền chém đâm ngoài phố Chết v́ tra tấn không bíết khai tội cho ai: Mọi người chung quanh cùng chung ruột thịt Anh nỡ ḷng nào chỉ làm thơ vẽ vời trang điểm cho em?
Khi người thiếu nữ trong đêm tân hôn Chợt biết chồng ḿnh Chính là anh em họ hàng máu mủ Lạc nhau từ lúc chiến tranh sinh ra đỏ hỏn Chính là kẻ hung thần ác sát Hăm hại gia đ́nh cha mẹ bà con Chính là kẻ oán người ân Không thể phơi bày đen trắng
Và khi chúng ta chia phe kết bọn Phe này nhân danh ḥa b́nh dân tộc Phe kia nhân danh bảo vệ nước non Dân tộc kinh hoàng bom đạn ḿn chông Nước non ră rời ruột đau dao cắt Có sung sướng ǵ mà chờ nghe em nói yêu anh!
|