Thân Trọng Sơn THƠ T̀NH JACQUES PRÉVERT THÂN TRỌNG SƠN chuyển ngữ.
LỄ HỘI
Và những chiếc ly đă cạn và cái chai đă vỡ Và cái giường mở rộng và cánh cửa đă đóng Và tất cả các v́ sao bằng pha lê của hạnh phúc và của vẻ đẹp sáng ngời trong bụi bặm của căn pḥng quét dối Và anh say như chết và anh là ngọn lửa vui và em say sinh động khỏa thân hoàn toàn trong ṿng tay anh.
TÔI HẠNH PHÚC
Tôi hạnh phúc Hôm qua chàng nói với tôi rằng chàng yêu tôi Tôi hạnh phúc và tự hào và tự do như ánh sáng Chàng đă không nói thêm rằng chàng yêu tôi măi măi.
KHI CUỘC ĐỜI …
Khi cuộc đời là một xâu chuỗi mỗi ngày là một viên ngọc Khi cuộc đời là một chiếc lồng mỗi ngày là một giọt nước mắt Khi cuộc đời là một khu rừng mỗi ngày là một cái cây Khi cuộc đời là một cái cây mỗi ngày là một cành cây Khi cuộc đời là một cành cây mỗi ngày là một chiếc lá.
Khi cuộc đời là biển cả mỗi ngày là một cơn sóng mỗi cơn sóng là một tiếng than một bài ca một cơn rùng ḿnh.
Khi cuộc đời là tṛ cờ bạc mỗi ngày là một lá bài con rô hay con chuồn con bích lúc vận xui.
Và khi đến lúc hên những lá bài của t́nh ái là cái mông và con cơ.
NHỮNG NGƯỜI T̀NH BỊ PHỤ RẪY
Anh từng có một cây đèn Và em, em là ánh sáng. Tim đèn, ai đă đem bán ?
ALICANTE
Một trái cam trên bàn Áo em trên tấm thảm Và em trên giường anh Tặng phẩm ngọt ngào của hiện tại Khí mát của đêm thanh Hơi ấm của đời anh.
BÀI CA NGƯỜI CAI NGỤC
Đi đâu đấy chàng cai ngục đẹp trai Với chiếc ch́a khóa dính đầy vết máu Tôi đi giải thoát người tôi yêu dấu Nếu như c̣n có đủ thời gian Người mà tôi đă nhốt Êm ái bạo tàn Nơi kín đáo nhất của niềm khát vọng Nơi sâu thẳm nhất của nỗi dày ṿ Trong điều dối trá của tương lai Trong lời ngu dại của thề bồi Tôi muốn giải thoát nàng Tôi muốn cho nàng được tự do Kể cả tự do quên tôi Kể cả tự do bỏ đi mất Kể cả tự do về lại Và hăy c̣n yêu tôi Hay đi yêu người khác Nếu nàng thích người khác Và nếu tôi c̣n lại một ḿnh Và nàng đă bỏ đi xa Tôi chỉ c̣n giữ lại Tôi măi hoài giữ lại Trong hai ḷng bàn tay Giữ măi tận cuối đời Sự dịu êm của bầu ngực nàng được tạo dáng bởi t́nh yêu.
BỘ MẶT DỊU HIỀN VÀ NGUY HIỂM CỦA T̀NH YÊU
Bộ mặt dịu hiền và nguy hiểm của t́nh yêu đă hiện ra với em một buổi chiều sau một ngày dài đằng đẵng Có lẽ đấy là một xạ thủ với cây cung của chàng hoặc là một nhạc công cùng với chiếc thụ cầm. Em không biết nữa Em không biết ǵ hết Điều mà em biết là chàng đă làm em bị thương Có lẽ bằng một mũi tên Có lẽ bằng một bài hát Điều mà em biết là chàng đă làm em bị thương bị thương ở tim rồi và đời đời Nóng như đốt như thiêu vết thương của t́nh yêu.
BÀI CA
Hôm nay là ngày mấy Hôm nay như mọi ngày Cô bạn của tôi ơi Hôm nay như suốt cả đời Em yêu của anh ơi Chúng ta yêu nhau và chúng ta đang sống Chúng ta đang sống và chúng ta yêu nhau Và chúng ta không biết cuộc đời là ǵ đâu Và chúng ta không biết hôm nay là ngày mấy Và chúng ta không biết t́nh yêu nó ra sao.
NHỮNG ĐỨA TRẺ YÊU NHAU
Những đứa trẻ yêu nhau đang đứng Dựa vào cánh cửa của đêm tối mà hôn nhau Khách qua đường đưa tay chỉ chỏ Nhưng những đứa trẻ yêu nhau Đứng đó chẳng v́ người nào Chỉ chiếc bóng của chúng Chập chờn trong đêm thâu Khiến khách qua đường giận dữ Giận dữ ghét khinh cười cợt thèm thuồng Những đứa trẻ yêu nhau đứng đó chẳng v́ ai Chúng đang ở nơi nào khác xa hơn cả bóng đêm Cao hơn cả ban ngày Trong ánh sáng chói ngời của mối t́nh đầu tiên.
NHỮNG CHIẾC BÓNG
Em ở đó trước mặt anh trong ánh sáng của t́nh yêu Và anh anh ở đó trước mặt em với âm nhạc của t́nh yêu Nhưng bóng em trên tường ŕnh rập từng khoảnh khắc của đời anh Và bóng anh cũng thế ŕnh chờ tự do của em Thế nhưng anh yêu em Và em yêu anh như thể ta yêu ánh sáng và cuộc sống hay mùa hè Nhưng bởi những giờ khắc tiếp nối nhau không bao giờ điểm cùng lúc hai chiếc bóng của chúng ta đuổi theo nhau như hai con chó cùng một lứa giật đứt khỏi cùng một sợi giây buộc nhưng cả hai đều thù nghịch với t́nh yêu chỉ trung thành với ông chủ với bà chủ của chúng và kiên nhẫn đợi chờ nhưng run rẩy v́ tuyệt vọng chờ đôi t́nh nhân chia tay đợi chờ đời ta kết thúc và cuộc t́nh đôi ta chờ xương cốt chúng ta ném ra cho chúng để vồ lấy và che giấu cuộc t́nh và chôn vùi xương cốt và tự chôn vùi luôn tự chôn vùi cùng lúc dưới tro tàn của khát vọng trong mảnh vỡ của thời gian.
HĂY ÔM HÔN EM
Trong một khu phố ở thành phố Ánh sáng Nơi luôn tối đen nơi chẳng có không khí bao giờ Và đông cũng như hè lúc nào cũng như mùa đông Nàng đang đứng nơi cầu thang Chàng bên cạnh nàng và nàng bên cạnh chàng Lúc này là ban đêm Và nàng nói với chàng Ở đây tối như mực Không có chút khí trời Đông cũng như hè lúc nào cũng là mùa đông Mặt trời của Chúa nhân từ không chiếu tới chỗ chúng ta V́ c̣n bận rộn quá nhiều ở những khu phố giàu có Hăy siết chặt em trong ṿng tay anh Hăy ôm hôn em Hăy ôm hôn em thật lâu Hăy ôm hôn em Để lát nữa sẽ là quá muộn Đời chúng ḿnh là giây phút này đây Ở đây ta chết v́ đủ thứ V́ nóng v́ lạnh Chết cóng hay chết ngạt Ta không có khí thở Nếu anh thôi không ôm hôn em nữa Chừng như em sẽ chết ngạt mất thôi Anh mười lăm và em cũng mười lăm tuổi rồi Cả hai ta vậy là tṛn ba mươi Tuổi ba mươi ta không c̣n là trẻ nhỏ Ta đă có quyền lao động Ta đă có quyền ôm hôn nhau Để lát nữa sẽ là quá muộn Đời chúng ḿnh là giây phút này đây Hăy ôm hôn em.
|