VĂN HỮU ____________________________________________
Lê Thu Hương
Rong bút Thu 2014
Hằng năm Thu về Seattle tôi lại nhớ tới mùa Thu 1975,
tôi đặt chân đến thành phố cảng ḷng rối như tơ ṿ. Con tôi c̣n nhỏ lắm,
Quỳnh 2 tuổi rưỡi, Lan 3 tuổi rưỡi và Kim 5 tuổi rưỡi. Gia đ́nh nhỏ của
tôi theo định nghĩa của người Mỹ khi rời trại tị nạn. Ngày 18 tháng 8
năm 1975 tôi bế Quỳnh và bước với Kim, Lan theo người bảo trợ ḷng trống
rỗng. Gia tài của tôi, ba con nhỏ trên mảnh đất của vị tù trưởng Chief
Sealth với ḷng nhân đạo của bao nhiêu người trong hội thánh. Tôi chẳng
ngủ được hơn sáu tháng và đầu óc tôi khô cứng đến tột cùng. Tôi ăn, tôi
nói, tôi như một người máy, một người nộm. Tôi chỉ c̣n biết cầu nguyện,
cầu nguyện và cầu nguyện. Thu năm 2014 là bao nhiêu mùa thu đă đến đă đi theo ngày tháng tôi vẫn không quên những ngày Thu năm 1975. Kim, Lan, Quỳnh không c̣n nhỏ dại để tôi ôm con vào ḷng, tôi không c̣n lái xe một ḿnh ṿng vo quanh những con đường vắng lặng nh́n lá thu, nh́n trăng lên và mít ướt. Có những niềm đau tưởng như phai mờ theo ngày tháng làm người, chỉ một chiếc lá vàng lững lờ trong không gian lạnh lại làm người viết những gịng này tái tê. Tôi sợ viết rong bút cho mùa Thu… mùa Thu của tôi với quá nhiều ân điển và mất mát. Rừng phong ơi, khoe thêm màu sắc, gió ơi đừng lạnh và sương mờ ơi, có biết rằng bạn đă chia với tôi biết bao nhiều giây phút làm người , làm người di tản. Xin cảm tạ Thượng Đế cho hồn người viết vẫn c̣n biết thương yêu.
|