Tố Phàm


EM CỨ TƯỞNG QUÊN ANH LÀ DỄ NHẤT


Em không dám
nói những lời t́nh tứ,
Sợ anh nghe rồi
không nỡ bước chân đi,
Ḿnh sẽ trở thành
tham đắm mê si,
T́nh giây phút
kéo dài thành mấy kiếp.

Em sẽ giận
sẽ hờn và sẽ khóc,
Sẽ một ḿnh
thao thức những canh khuya,
Sẽ nghĩ về anh
và hai ngả cách chia,
Khi hai đứa
ở hai miền xa vợi.

Thư viết rồi
nhưng em không muốn gửi,
Gửi làm chi,
anh đọc chỉ thêm buồn,
Ta yêu nhau
nhưng không thể chung đường.
Th́ thôi vậy
quên nhau là dễ nhất.

Em cứ tưởng
quên anh là dễ nhất.
Khỏi giật ḿnh
những ngỡ có phone reo.
Khỏi nửa đêm
choàng dậy check email.
Khỏi sáng sớm
vội vàng lên... facebook.

Em cứ tưởng
quên anh là dễ nhất.
Sẽ một ḿnh
ngồi ngắm bóng mây tan.
Sẽ vô tư
nhặt mấy cánh hoa tàn.
Trong góc bếp
nhẩn nha chờ cơm chín.

Ai biết đâu
bỗng một ngày nằm bệnh.
Ngó hoàng hôn
qua ô kính mây đùn.
Chợt thèm nghe
một tiếng động sau lưng.
Ai đó hỏi
"em có sao không vậy"?

Tố Phàm

 


 

art2all.net