TRẦN DZẠ LỮ
MỜI ĐỌC THI PHẨM THỨ BA CỦA
NHÀ THƠ TRẦN DZẠ LỮ
“Thơ T́nh Viết Trên Bao Thuốc Lá”.
Thi phẩm này được in ấn mỹ thuật
Tranh b́a của Họa sĩ Đinh Cường
Kư
họa chân dung tác giả của Họa sĩ Chóe
Phụ bản bút sắt của Họa sĩ Ái Lan
Cùng với chẵn 100 bài thơ được tuyển chọn khá kỹ lưỡng.
Giọng thơ vẫn
trung thành với nét duyên đằm thắm và thân t́nh như những bài thơ nổi
tiếng làm nên tên tuổi của ông từ những thập niên 1960 – 1970.
Sách dày 192 trang khổ 13,5 x 20,5 cm, in trên giấy trắng tốt
Ấn phí
100.000 đồng.
Phát hành cuối tháng 3/2014.
Bạn đọc có thể liên lạc đặt mua với tác giả qua
E-mail:
trandzalu@yahoo.com.vn
Có thể gởi trực tiếp ấn phí vào tài khoản:
Trần Nữ Nguyệt Cầm
Tài
khoản số 42743260
Ngân hàng MHB, chi nhánh SÀIG̉N
Sách sẽ được gởi đến
tận nhà của bạn.
_________________
MỜI ĐỌC ĐÔI BÀI THƠ TRONG THI TẬP :
BÀI
THƠ CHO NGƯỜI T̀NH CUỐI
Cảm ơn em
Đă cho anh những tháng ngày hạnh phúc
nơi khoảng trời b́nh yên ấy
Ôi t́nh yêu đẹp đến vậy
Sáng chỉ thấy toàn nắng mật ong
Chiều chỉ có mưa hồng
Ḿnh tung tăng không hề biết mệt
Bài thơ anh viết tặng em là bài thơ hay nhất
Ghi khắc kỷ niệm ngày ta đến bên nhau
T́nh cảm xài không hề cân, đong, đo, đếm…
Cảm ơn em
Những tưởng bản Tango lần đầu ta d́u nhau
Cũng là bài ca cuối cuộc
Những tưởng bàn tay nắm chặt bàn tay
Là suốt kiếp
Những tưởng nụ hoa thương yêu nở bất tận hết đời
Nhưng tưởng mắt nh́n bối rối
Là đeo đẳng trăm năm
Nhưng giờ đây
Em âm thầm đâm nát
Khoảng trời b́nh yên
Em chối phăng những ǵ ḿnh có trong nhau
Em xé toạc tấm thông hành vào cửa tương lai
Chỉ c̣n anh
Tên tội đồ ngơ ngác giữa mưa bay…
Cảm ơn em
Anh biết
Mọi thứ trên đời đều có thể cố gắng
Trừ t́nh yêu
Cảm ơn em
Anh sẽ ra đi
Dù biết ngày mai là vô định
Là nhói ḷng khi nhớ về em
Là điệu buồn Chopin
Anh hát…
Trần Dzạ Lữ
~~oOo~~
CẢM ÂN CHA
Con vẫn biết bóng cha như bóng núi
Lặng lẽ nuôi con, lặng lẽ đau đời…
Ơn dưỡng dục làm sao mà quên nổi
Dù bây giờ con ngoài tuổi sáu mươi ?
V́ cơm áo, cha lặng lẽ lên đồi
Nơi phố núi rất mù sương Đà Lạt
Ngày mẹ mất, cha không sao về kịp
Chỉ có con vuốt mắt mẹ ḿnh thôi !
Khi trở lại, làm gà trống trong đời
Nuôi chúng con bằng t́nh cha lao khổ
Là nho sĩ ,nên không đành thất thố
Với ơn sâu nghĩa nặng chốn quê nhà…
Đâu ngờ rằng , một mùa xuân nở hoa
Cha âm thầm ra đi, không trăn trối
Con chợt mồ côi cả cha lẫn mẹ
Ai chia ĺa ḿnh như rứa hở cha ?
Mất cha rồi, sầu ngày tiếp tháng qua
Sự nghiệp, công danh con đành bỏ dở
Phương –Nam-Hành ! Kẻ giang hồ ĺa xứ
Chiều ba mươi gơ nón hát cuồng ca…
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim ḿnh lệ ứa
T́m đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi t́nh, cha che chở đời con ?
Trần Dzạ Lữ
~~oOo~~
BUỔI CHIỀU Ở B̀NH
DƯƠNG
Người xa người đă xa rồi
Sao tôi c̣n mót nụ cười đánh rơi ?
Tại trầu c̣n nhớ thương vôi
Tại cây thương cội nên tôi chàng ràng?
Hay ḷng vấp chút t́nh oan
Ba năm không thể quên nàng đấy thôi!
B́nh Dương có thêm một người
Quơ tay bắt bóng mồ côi…rưng buồn!
Người đi người đă đi luôn
Chiều tôi mắc nghẹn con đường t́nh yêu.
Trần Dzạ Lữ
~~oOo~~
CHỜ EM BÊN D̉NG SÔNG
TRẸM
Anh chờ em bên ḍng sông Trẹm
Nước chảy xuôi, anh lại ngược ḍng
Em không đến để chiều bẽn lẽn
Anh núp vào nỗi nhớ mênh mông…
Con chim buồn kêu phía hoàng hôn
Lá Tràm rơi đen đúa nỗi ḷng
Bên sông Trẹm, anh đong ngày tháng
Yêu một người sao quá khó khăn ?
Em là Nguyệt, anh cứ mong rằm
Sao cứ khuyết bên này thế nhỉ ?
Đại -Giang-Môn, nằm mơ nhị hỉ
Chỉ thấy mùa thay lá trong tâm…
Anh chờ em dù có muộn màng
Heo hút đời xưa nơi kinh rạch
Chỉ ước một lần ta giáp mặt
Tây Thi buồn, con mắt long lanh…
Cà Mau ơi! Ta gọi vạn lần
Em chẳng thưa giữa mùa gió chướng
Sao em hẹn…để tim anh vướng
Câu thơ đau, thả mắt phong trần ?
Sông Trẹm bây giờ em biết không
Có người nở hết nụ thương mong
Em hẹn rồi…sao em không đến?
Anh chờ hóa tượng …nhớ-điên –luôn!
Trần Dzạ Lữ
~~oOo~~
CHỈ CÓ M̀NH EM BIẾT
Chỉ có ḿnh em biết
Nắng mưa anh thế nào
Nỗi nhớ này da diết
Khi ḿnh cách xa nhau…
Chỉ có ḿnh anh biết
Em v́ đâu v́ đâu
Sống mà không hạnh phúc
Tim cứ giấu niềm đau !
Đêm em ngước nh́n sao
T́m mắt anh vời vợi
Có khi không cần nói
Cũng hiểu t́nh, nông, sâu…
Chỉ có ḿnh em trao
Nụ hôn thơm hương bưởi
Anh rưng rưng chuốc tội
Nơi Thánh Đường quê xưa…
Về trong cơi người ta
Chỉ bụi hồng và khói
Vẫn yêu em hồi hổi
Như mới yêu lần đầu
Trần Dzạ Lữ
trang Trần Dzạ Lữ
art2all.net
|