Tương Giang

 


BƯỚNG BỈNH ƠI ....

 


Bướng bỉnh lắm, em đă quen, anh ạ
Thích ngược đường, ngược luôn những hướng đi
Vẫn tin ḿnh hơn tất cả nghĩ suy
Của người khác riêng dành cho em đó!


Bướng bỉnh thế, nếu cuộc t́nh lần nữa
T́m ngỡ ngàng dưới đáy huyệt nhớ nhung
Em sẽ mỉm cười như ḿnh đă từng
Cùng xác lá song hành trong thinh lặng.


Bướng bỉnh vậy, nên yếu mềm cũng lắm
Em tham lam ôm lăng mạn vào hồn
Một lần nữa riêng tư ch́m hoàng hôn
Không chua xót dẫu ngàn điều...có thể...


Bướng bỉnh mà, chưa bao giờ ước lệ
Người trong mưa luôn có những thật thà
Một ḿnh thôi, thích thú với ngày qua
Tay vụng dại, vẫy hoài...trang tự kỷ!

Tương Giang
 

 

art2all.net