TR̉ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
TẬP II - NƯỚC
MẮT ĐÀN ÔNG
10.2.2022 - Bạn đó à, Chắc bạn vừa xem các cô gái vàng bóng đá của chúng ta vừa xuống sân bay Nội Bài? Thấy ai cũng vui tươi hớn hở, ḿnh vui mừng rơi nước mắt. Lấy được tấm vé dự World Cup bóng đá thế giới năm 2023 là một vinh dự to lớn đối với dân tộc chúng ta. Rồi đây cờ đỏ sao vàng Việt Nam sẽ tung bay trên đấu trường quốc tế cùng với năm châu. Thật là vinh dự và tự hào! Hăy cùng vui mừng với ḿnh nghe bạn! Bây giờ trở lại chuyện của riêng ḿnh, bạn biết không, từ khi về lại Đơn Dương, ngoài việc viết lách để kiếm cơm, ḿnh cũng thường theo dơi bóng đá Việt Nam, và nhất là thường tương tác với các bạn trong FB cho đỡ buồn. Tuy là ảo, nhưng ḿnh cũng học được nhiều điều bổ ích trong mạng ảo nầy. Chẳng có ǵ là tuyệt đối cả, bên cái không hay cũng có cái hay. Rồi suốt thời gian dài vui cùng bạn bè trên FB, ḿnh lại được quen thân với một bạn nữ tên là L.H ở Houston Hoa Kỳ. Bạn ấy mến mộ ḿnh qua những tác phẩm Thơ, Nhạc. Ḿnh mến mộ bạn ấy qua những diễn giải tinh tế về thơ văn. Thế rồi hai bên ḥa nhịp tâm hồn lúc nào không hay. Ḿnh nhớ lúc ấy là vào tháng 9 năm 2010. Liền tết năm đó bạn về Việt Nam ăn tết tại quê nhà ở Tuy Ḥa. Như bạn biết đó, bất cứ ḿnh quen một bóng hồng nào khi đă chín mùi ḿnh cũng sáng tác một bài thơ hay bài nhạc để kỷ niệm. Bạn L.H cũng không ngoại lệ. Mời bạn xem cho vui:
QUA NGƠ QUÊ EM
Hôm qua xe ngang Tuy Ḥa Quê hương em đó…thật là đáng yêu! Xe chạy chầm chậm về chiều Anh nghe biển hát lời yêu ngọt ngào
Khúc t́nh trầm bổng lao xao Hồn anh theo đó rạt rào t́nh thâm Yêu biết mấy phường Phú Lâm Nh́n qua Phú Thạnh Phú Đông nặng ḷng
Sông Ba nước chảy xuôi ḍng Ḷng anh hóa biển hóa sông Tuy Ḥa Bao la thắm thiết đậm đà Yêu em, yêu cả quê nhà của em
Xe chiều gió thổi êm êm Nh́n lên núi Nhạn muốn t́m câu thơ À ơi…tiếng mẹ à ơi… Ca dao mẹ hát ru hời t́nh quê
Trăng lên B́nh Ngọc trăng thề Trăng qua B́nh Kiến trăng về Vực Phun Ai đi có nhớ cội nguồn Nhớ cá An Phú, nhớ tôm Ḥn Chùa
Nhớ Ḥa Kiến, nhớ hương mùa Hồng Phi đu đủ đuổi xua cảnh nghèo Đà Rằng mấy nhịp trông theo Xe bon qua khỏi c̣n neo lại t́nh
Phải chi có đủ hai ḿnh Ta dừng lại đó cho đinh đóng thuyền Để t́nh ta được nên duyên Đủ đôi đủ bạn thỏa niềm ước mơ Bây giờ cho đến bao giờ Trăng về núi Nhạn, trăng chờ đợi ta? ? ?
TUYỀN LINH
2010 Ngoài bài thơ nầy, ḿnh c̣n viết nhạc phẩm ƠN EM MỘT ĐÓA SEN NỒNG để ca ngợi những ǵ mà L.H làm được cho ḿnh suốt trong thời gian quen nhau. Nhạc phẩm nầy ḿnh đă thực hiện video clip rồi qua giọng ca của nam ca sĩ Thụy Long. www.youtube.com/watch?v=q03raRada7U Chẳng hiểu số trời sắp đặt duyên phận ḿnh ra sao mà hễ gặp bóng hồng nào cũng trục trặc, không v́ cách này th́ v́ cách khác. Năm 2011, phải nói rằng năm nầy là năm cơ thể ḿnh gặp trái gió trở trời nhiều nhất. Ḿnh đă đề nghị với L.H xin nghỉ hưu non để về Việt Nam sống với ḿnh, như thế ḿnh mới yên tâm, nhưng L.H h́nh như c̣n chần chừ, không dứt khoát tư tưởng. Nhận thấy vậy nên ḿnh có ư hướng ngoại. Phải nói rằng chưa bao giờ ḿnh mong mỏi t́m một người bạn đời như lúc nầy. Th́ ra tuổi già là thế? Rồi ḿnh chỉ c̣n cách vào mục T́m Bạn Bốn Phương. Tuy nhiên, trước khi có ư định t́m bạn mới, ḿnh đă viết một bức thư qua cho L.H để tŕnh bày hết hoàn cảnh neo đơn chiếc bóng của ḿnh cho L.H hiểu và thông cảm. Ḿnh thấy L.H lặng yên, không có ư kiền ǵ trong việc nầy, mặc dù thỉnh thoảng vẫn giao tiếp qua lại với nhau. Vào t́nh thế như vậy, ḿnh đành quyết định làm theo ư ḿnh. ~~oo0oo~~
Ḿnh quen bạn Ngọc Ánh qua đường dây Kết Bạn Bốn Phương, Ngọc Ánh thua ḿnh 17 tuổi, là một người phụ nữ sống độc lập, không chồng không con. Tính t́nh Ngọc Ánh trầm lặng, ít nói nhưng rất ḥa đồng và t́nh cảm. Trước khi quen ḿnh, Ngọc Ánh cũng đă có chồng Việt Kiều, hai người ăn ở với nhau cũng đă 15 năm, nhưng v́ một lư do vợ lớn vợ bé ǵ đó, Ngọc Ánh ly hôn. Về kinh tế, Ngọc Ánh sống rất đầy đủ sung túc, dễ hiểu thôi, cô ta có lương hưu, có tiền dư gởi ngân hàng và có cả căn nhà cho thuê ở đường Tên Lửa, gần bến xe miền Tây. Có cơ ngơi như vậy nên thời gian rỗi rảnh, Ngọc Ánh chỉ đi làm từ thiện và du lịch khắp vùng miền đất nước. Nói bạn đừng cười, từ khi quen Ngọc Ánh, ḿnh mới biết đến khách sạn 5 sao là như thế nào. Ḿnh dọn về ở nhà Ngọc Ánh được 5 tháng, theo ḿnh th́ khá hạnh phúc. Ngọc Ánh không làm buồn ḷng ḿnh một điều ǵ, mà ngược lại là khác. Bởi lẽ, tụi ḿnh thường xuyên đi du lịch, lấy thời gian đâu mà buồn? Hơn nữa, Ngọc Ánh sống rất bản lĩnh, mạnh mẽ nên ḿnh cảm giác gần như che chắn được những buồn phiền của ḿnh trong quá khứ nếu có hiện tượng trỗi dậy. Suốt năm tháng trời sống với nhau không một lời qua tiếng lại khó nghe, êm ấm, dịu dàng, đồng cảm. Ḿnh có việc phải về nhà Đơn Dương một tuần để thu xếp việc riêng, lu bu công việc nên những ba ngày chưa gọi phone cho Ánh. Sáng ngày thứ tư th́ ḿnh gọi cho Ánh thật sớm;” A lô… em đó hả, đang làm ǵ vậy?” Đầu dây bên kia trả lời:” Em đang ở Hà Nội, ông xă cũ vừa ở Mỹ về nên em đi du lịch cùng hai vợ chồng anh ấy”. Ḿnh nghe xong, rất hụt hẫng… Ḿnh tắt máy và không nói ǵ thêm. Ngày hôm đó ḿnh không làm ǵ được kể cả ăn uống. Ḿnh suy nghĩ hoài về những cuộc t́nh của ḿnh. Tại sao ḿnh không có được cuộc t́nh nào trơn tru cả? Ngay cả Ngọc Ánh cũng vậy. Cô ta phải biết từ ngày ḿnh về sống chung với cô ta th́ mặc nhiên đă là vợ chồng rồi. Vậy th́ muốn đi đâu cũng phải báo cáo ḿnh một tiếng chứ! ? Đằng này đi mà không nói, lại đi với chồng cũ. Thú thật với bạn, ḿnh không ghen nhưng ḿnh không chấp nhận cách xử thế của Ngọc Ánh. Ḿnh lại thấy chán nản…! Qua sự việc của Ngọc Ánh, ḿnh không than thân trách phận, ḿnh cho đây là số trời. Từ đó ḿnh ở luôn nhà trên huyện Đơn Dương, không quay về nhà Ngọc Ánh nữa. Ḿnh im lặng và không một lời phân giải. Không hiểu ḿnh khó tính hay ḿnh cố chấp, ḿnh cũng không biết nữa, nhưng có một điều chắc chắn là ḿnh không nuốt trôi chuyện nầy. Chắc là lần cuối đây thôi! ~~oo0oo~~
Bấy giờ là tháng 11 năm 2012, tiết trời vẫn ẩm ướt, áp thấp liên miên. Ḿnh lên mạng ngồi với một tư thế không c̣n ǵ trông ngóng. Mở những video clip để nghe lại bài YÊU NGƯỜI mà ḿnh đă sáng tác trước đây. https://www.youtube.com/watch?v=2bGDUvtaK-A Th́ ra, ḿnh đă yêu người đến thế ư? Thôi th́ cũng mở gmail ra coi thử c̣n ai yêu ḿnh nữa không? Một đời ḿnh đă khổ v́ trái tim không tuổi. Á chà, ai đây? Lưu Thị Ṭng là ai? Một cô giáo dạy vật lư cấp 3 ở Vĩnh Long muốn làm quen để kết bạn với ḿnh. Cô ta bảo theo dơi các sáng tác Thơ và Nhạc của ḿnh đă lâu và rất ngưỡng mộ. Gần như toàn bộ thơ của ḿnh đăng trên Web Hồn Quê cô ta đă tải xuống hết và đang lưu giữ. Thật hân hạnh cho một người sáng tác. Cô ta nh́n thấy h́nh của ḿnh trên mạng có đeo kính râm, cô nghi ḿnh bị khiếm thị. Cô hỏi ḿnh, ḿnh trả lời hàng hai:” Nếu khiếm thị th́ sao? Có giữ nguyên t́nh cảm ban đầu không?” Cô trả lời” Dĩ nhiên không thay đổi”. Ḿnh rất cảm động. T́nh trạng khiếm thị hay không khiếm thị, ḿnh vẫn giữ im lặng cho đến khi hẹn ḥ gặp mặt nhau tại Cần Thơ th́ cô mới biết. Cô vẫn b́nh thản như không có ǵ xảy ra. Ḿnh hiểu thêm cô ta nhiều hơn. Một lần gặp ở khách sạn Cần Thơ, ḿnh được biết rất nhiều điều về cô giáo Lưu Thị Ṭng. Một cô giáo đa sầu đa cảm, lại chẳng may có một mối t́nh đầu chẳng mấy ngọt nước xuôi ḍng khiến cô thất chí gần như muốn bịnh tâm thần. May mà Trời Phật phù hộ nên sau một năm miệt mài chữa trị, cô đă trở lại b́nh thường. Đây là dấu ấn đậm nét nhất để ḿnh đem ḷng yêu thương một người con gái nghèo đến mức tuyệt đối. Chắc là bạn hiểu ḿnh? Đám cưới tụi ḿnh được tổ chức vào ngày 16 tháng 12 năm 2012 với sự tham dự của toàn thể các thầy và cô giáo trong trường THPT Vơ Văn Kiệt, Vũng Liêm Vĩnh Long. Không khí rất vui, đầm ấm và đoàn kết. Những bài thơ ươm đầy t́nh cảm lại được ra đời:
QUÊ EM SÔNG NƯỚC ANH VỀ
Quê em măi tận Vĩnh Long Một vùng kênh rạch mẹ nằm ấp yêu Tuổi thơ b́m bịp kêu chiều
Bồng bềnh tuổi dại theo triều nước dâng Bồn bồn, điên điển rau bông Nở trong máu thịt tuổi hồng nuôi em Từ sông nước, em lớn lên
Nên chi kênh rạch chảy quanh phận đời Con c̣ng, con ốc tiếp hơi Bát canh so đũa láng ngời thịt da Vũng Liêm mái lá dừa nhà
Che em có chỗ đi ra đi vào Thế mà anh lắm tự hào Làm chú rễ xứ cù lao Thanh B́nh T́nh anh con nước dâng lên
Yêu em như thể yêu B́nh Phụng thiêng Lạy ơn Trời Phật trao duyên Anh về núp bóng Vũng Liêm cuối đời Ấp Phong Thới ắp tiếng cười
Tô cháo rau đắng chứng lời đôi ta Ngày mai, tháng mốt, năm qua Vũng Liêm, Phong Thới là nhà là quê Trên cao có ánh trăng thề
Dưới thấp sông nước bao che bước đời Cá tôm rau lá nơi nơi Nuôi ta sống đủ một đời đạm thanh Chỉ cần có em có anh Là có tất cả…trời dành cho ta
TUYỀN LINH 2012
~~oo0oo~~
Cho đến bây giờ, ngày 12 tháng 2 năm 2022, ngày mà ḿnh đang ngồi tâm sự với bạn đây, tính ra cũng đă là 9 năm mười tháng 2 ngày - một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn về một cuộc t́nh đáng nói của tụi ḿnh. Đáng nói ở đây là Trời, Phật đă xe duyên cho ḿnh đến một bến đỗ quá ư là hạnh phúc. Bà xă Ṭng là một người phụ nữ tuyệt vời, một hiền thê mẫu mực, một người đàn bà từ tâm mà từ trước đến nay ḿnh chưa từng gặp ai như thế cả. Ḿnh không c̣n ngôn từ nào để diễn tả về đức hạnh tuyệt vời của cô ấy qua những năm tháng vợ chồng sống chung với nhau, chỉ c̣n bài thơ dưới đây, may ra bạn thấy được những gam màu trắng đen về bản chất của cô ấy, mời bạn xem:
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
Em là người đàn bà can đảm nhất dám yêu tôi hơn cả những người đă yêu tôi Nếu được phép chấm điểm phân ngôi
Em là người về nhất Chẳng cần t́m hiểu ǵ nữa hết bởi quyết định của em đă nói lên tính cách của em rồi T́nh yêu – em không cần suy diễn xa xôi Không nhất thiết phải 2+2 là 4 Em bỏ sau lưng những phép toán nhân, chia, trừ, cọng để đến với tôi bằng hạt muối căn đôi Nh́n cảnh “ rớt mồng tơi “ của tôi em vẫn cười
nụ cười an nhiên tự tại Em không là con chuồn chuồn buồn bay vui đậu hay cánh thiên di dời đổi bởi sinh tồn Em đạp lên tất cả những gai chông đi bằng trực giác Em không cần cảnh đời xúc tác mà nghe theo lời chỉ bảo con tim ḿnh Em chính là một búp hoa sen vươn lên từ bùn đen śnh đất Trái tim em rất thật
thật đến không ngờ Em không là người của Nhạc của Thơ nhưng t́nh em đầy chất thơ và nhạc Em xuất thân từ gia đ́nh toán. lư t́nh lại biến thiên không theo trục độ định h́nh Tôi quư em v́ những sắc thái lung linh
Trong hạt giống tâm hồn nảy mầm kỳ diệu Có em Tôi không c̣n thiếu khoảng trời xanh và tiếng chim hót sân vườn đáy mắt không c̣n những sợi mây vương những chiều lạc hồn trầm mặc Có em ṿm trời xuông thấp chỉ một vói tay cũng sờ được nắng vàng gió tâm hồn thôi hết đi hoang
chiếu chăn không c̣n lạnh dài năm tháng Cám ơn em Xin cám ơn trời đất đă cho tôi một bến đỗ yên b́nh Đẹp thay những sắc thái lung linh Trong hạt giống tâm hốn đang nảy mầm hạnh phúc…!
TUYỀN LINH
2012
Ḿnh có nên chăng, mượn bài thơ gởi Lưu Thị Ṭng, mượn giây phút cuối đang
chuyện tṛ với bạn đây để hứng lấy những giọt nước mắt đă rơi văi từ mấy
chục năm nay, đóng kín lại, như những dấu chân qua các sân ga cuộc đời không
c̣n tồn đọng. Được không hả bạn hiền? Hay là những giọt NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG đời
đời vẫn là NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG…! ? Tuyền Linh
|