VÕ CÔNG LIÊM h ư ả o
đêm thao thức ngày tan hoang những đốm lửa xoáy quanh đời hư ảo thổi tung chăn nằm lịm dưới sầu mây vừng nhật nguyệt bao la trời nhân thế thống khổ một thời mật đắng với chia xa bình minh dậy trong tư thế miên man đời còn lại đêm trắng canh trường trong tay em từ dạo đó có hong đầy mộng mị giữa bến bãi chiều hôm ? sầu cổ độ chiếu chăn mòn hơi thở cõi phù vân đọa ngọa lắm thương đau thôi đi nhé ! mảnh trăng non đầu cuội xõa tóc về thổi gió ngút ngàn bay cho một lần trăm năm còn sót lại với ta bà đâu sá bước chân xiêu ôm quá khứ tụng niệm suốt đêm tàn con ngựa thồ mỏi gối miền đất hứa ngậm dây cương nghe mỏm đá kêu gào bước khập khểnh giữa triều dâng sóng vỗ ngập trùng khơi ta hoá du mục làm hành trình một chuyến đi vô ngại do thái bạc đầu mất dấu quê hương ôi lục điạ người về đâu đêm nay hay đêm mai giữa cõi đời xa vạn dậm ta vẫn thấy trong em một tòa thiên bất tận đoái hoài một thời vung vãi lệ bi thương tóc rối đèo ngang bay theo dốc núi quất ngược về miền thủy sám với hư vô chuông dục hồn ai giữa sơn khê hay cuối thẳm một chân trời xin ngoảnh lại để thấy mình là hạt muối chơi vơi rơi nghiêng ngửa giữa chốn vô thường
một lần thôi em nhé! hư ảo một thời hư ảo một đời trong ta ./.
VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab stampede day 7/2011)
|