VƠ HUY ÁNH
Giấc Mơ Của Một Đời Người
CHIÊM BÁI THÁNH TÍCH PHẬT GIÁO
ẤN ĐỘ - NAPAL
PHẦN C PHẦN MỞ ĐẦU
DUYÊN LÀNH DẪN BƯỚC CHO ƯỚC MƠ ĐI VỀ XỨ PHẬT
Tôn tượng Đức Phật đản
sanh tại Lâm Tỳ Ni (Lumbini)
Với khát khao, với cả tấm ḷng hướng về nơi đất Phật, tâm trí dẫn dắt tôi t́m hiểu các chuyến hành hương (tour) về Ấn Độ qua các trang mạng Internet. Một hành tŕnh khởi hành trong tâm, thúc đẩy những duyên lành, vượt qua những duyên nghịch. Tháng 9, tôi đă lên kế hoạch cho những ngày cuối tháng 10, thời điểm mà vùng Bắc Ấn bước vào mùa khí hậu dễ chịu (tháng 11 đến tháng 2). Tôi chọn cho ḿnh một hành tŕnh (tour) ngắn ngày nhất là 5 ngày (2 điểm hành hương và thủ đô New Delhi). Người tư vấn của công ty du lịch ABC đă trả lời câu hỏi mà tôi băn khoăn nhất là chắc chắn “tour” khởi hành đúng ngày. Thế là tôi có thời gian một tháng để chuẩn bị. Trước 2 tuần khởi hành, tôi báo sẽ thanh toán số tiền c̣n lại, em ấy báo: “Xin lỗi anh “tour” không tổ chức được (hiện chỉ mới 5 người)”. Tôi chỉ c̣n biết nhờ em, t́m ở những đơn vị “quen” giới thiệu hay ghép thêm được không? Em nói: “sẽ cố gắng nhưng ít hăng chạy tour này”. Tôi một lần nữa lại bắt đầu t́m kiếm, tôi gửi tin nhắn, gọi điện thoại cho các hăng lữ hành, đa phần nhận được câu trả lời: “anh báo trễ quá tour đă đủ, tour đă đóng…”. Tôi hiểu đó là câu từ chối khéo của những người kinh doanh, v́ tour hành hương rất kén khách (ít người đăng kư). Rồi một sáng nọ, chuông điện thoại reo, em bên lữ hành VN báo: … “em có tour hành hương sớm hơn 1 tuần anh yêu cầu, hành tŕnh 7 ngày, 4 thánh tích (tứ động tâm), phí tăng hơn b́nh thường do phải đặt gấp vé máy bay lẻ”. Tôi đă thuận ư nhanh chóng cho 2 vé “tour hành hương” (vợ tôi và tôi). Cảm xúc trong tôi dâng trào, từ dự định 2 thánh tích - 1 quốc gia (Ấn Độ), th́ bây giờ là 4 thánh tích - 2 quốc gia (Ấn Độ và Nepal) – trọn một hành tŕnh tâm linh. Tấm visa điện tử được hoàn tất chỉ sau 1 ngày. Ngoài kia, chiều đă dần buông, mặt trời ửng đỏ đang lặn qua những nóc nhà ở phố Sài G̣n, gợi lên trong tôi h́nh ảnh xa xôi hành tŕnh về phía Tây trong sử kư vĩ đại của Ngài đại sư Huyền Trang, “vượt biên” Đại Đường (Trung Quốc) đi về nước Tây Thiên (Ấn Độ) thỉnh Kinh, phải mất 2 năm mới tới, c̣n sắp tới đây tôi chỉ mất 4 giờ máy bay đến những nơi mà Ngài đă đặt chân, Ngài đă ghi lại chi tiết những nơi Ngài đến, nhờ đó mà các nhà khảo cổ đă t́m ra các thánh tích. Ngài để lại cho hậu thế một bản đồ tâm linh các điểm đến xúc động, đặc biệt là TỨ ĐỘNG TÂM, bốn Thánh tích thiêng liêng của Phật giáo, ghi dấu bốn sự kiện trọng đại trong cuộc đời và sự nghiệp hoằng hóa của Đức Phật Thích Ca. Kính lễ Ngài Huyền Trang! Ngày đi đă đến, một thông báo họp đoàn từ trưởng đoàn đă gửi qua Zalo cho các thành viên gồm những lời dặn ḍ cho một chuyến hành hương: đây không phải là một chuyến du lịch, du ngoạn ngắm cảnh, giải trí, ăn uống, mua sắm; các hướng dẫn thời tiết, thuốc men, trang phục, thực phẩm cần thiết mang theo vừa phải, một chút tiền Rupee (INR) được đổi trước… Nhà ga quốc tế Tân Sơn Nhất thật vắng vẻ lúc 0 giờ, tôi đă đến vào thời điểm này cùng vài thành viên, khoảng chừng 30 phút sau mọi người có mặt đầy đủ. Lá cờ của đoàn là TEAM ALLIANCE cũng là ư nghĩa Liên Minh của ba công ty lữ hành. Cô trưởng đoàn (hướng dẫn viên) cầm cờ dẫn đoàn làm thủ tục lấy vé lên máy bay, qua cửa an ninh và chờ đợi cho chuyến bay tới Kolkata- Ấn Độ vào lúc 3h30 sáng. Mỗi người t́m cho ḿnh một ghế chờ và làm quen dần với nhau. Vợ chồng tôi ngồi gần cô hành khách đi tour đến Bhutan. Khi nghe cô ấy kể những hành tŕnh du lịch của cô khiến tôi lại khởi tâm hy vọng có ngày đến đất nước Phật giáo và nổi tiếng về giá trị hạnh phúc trên thế giới này. Mỗi người đi hành hương chiêm bái đều mang theo câu chuyện riêng họ: có người lên kế hoạch từ lâu nhưng phải hủy khi cả thế giới đối diện với đại dịch Covid; có người chồng “bệnh đột xuất” - người vợ đi một ḿnh, mang theo nguyện ước của người ở lại; có người bị hủy chuyến đôi lần, nay mới đủ duyên …v.v. Có những thành viên rất trẻ dưới 30, tôi luôn trân quư những bạn trẻ này, họ có duyên đến với Phật sớm hơn tôi rất nhiều. Đă đến giờ lên máy bay, tiếp nối theo ḍng người tôi bước qua cánh cửa máy bay, ở đây 2 cô tiếp viên hăng hàng không Indigo Ấn Độ niềm nở đón khách. Có lẽ, người tiếp viên luôn là người đầu tiên mà ta gặp, đại diện cho quốc gia mà ta tiếp xúc, họ nở cười và ánh mắt thật đẹp chào chúng tôi. Tôi len lỏi đến hàng ghế gần cuối cùng, một thanh niên người Ấn đang ngồi ghế giữa của dăy 3 ghế, tôi đă xin phép anh ta cho phép vợ chồng tôi được ngồi hai ghế cạnh nhau, và anh đă vui vẻ nhường chỗ cho chúng tôi - xin cảm ơn anh người Ấn. Hành khách đă ngồi kín trong khoang máy bay. Có lẽ khoảng gần 200 khách: một số ít trong đó là những khách du lịch, sư thầy, sư cô người Việt, c̣n lại có lẽ là người Ấn. Trong số họ tôi thầm nghĩ không biết có ai đó là hậu duệ của các bậc thánh nhân, vương giả, hoặc những người hộ pháp cho Phật Giáo. Mọi người ổn định chỗ ngồi, sự yên tĩnh dần trở lại nhưng ở dăy ghế đằng sau những người đàn ông Ấn vẫn đang tṛ chuyện sôi nổi, tiếng những em bé bắt đầu khóc nhưng rồi chúng cũng dịu đi trong sự vỗ về của người cha, người mẹ. Máy bay cất cánh, thế là tôi đă rời đất mẹ Việt Nam để tới vùng đất tâm linh của Bậc Tỉnh Giác, của những bậc thánh, của những nhà hiền triết. Tôi mang theo lời nguyện cầu của tôi và lời gửi gắm của mẹ tôi “con đến đất Phật hăy cầu b́nh an cho gia đ́nh và những người thân”. Khi tôi nghĩ đến điều này khiến ḷng tôi dâng trào cảm xúc hân hoan. Máy bay hạ cánh ở sân bay Kolkata, ngoài trời c̣n mờ tối, những ánh đèn điện lờ mờ dưới cánh máy bay, thành phố vẫn đang ngủ. Tôi rời máy bay, một lần nữa tôi nh́n vào đôi mắt thật đẹp của cô tiếp viên, gật đầu và cảm ơn. Chúng tôi làm thủ tục nhập cảnh, người viên chức luống tuổi kiểm tra hộ chiếu, visa của tôi, ông hướng dẫn chụp h́nh, tiếng Anh người Ấn nói thật là khó với tôi, tôi phải để ư khẩu h́nh của ông ấy để lấy dấu vân tay trên máy quét điện tử, nào bàn tay trái (left), phải (right), rồi ngón tay, người em đứng sau nói tới “ngón đeo nhẫn đó anh”, cảm ơn em đă giúp! Một con dấu đă được “ịn” lên hộ chiếu, tôi chính thức được đặt chân vào đất Ấn Độ. Chúng tôi có bữa ăn sáng tại những cửa hàng thức ăn nhanh tại sân bay và chờ đợi hơn 6 giờ nữa sẽ khởi hành chuyến bay nội địa đến thành phố Varanasi (Ba la nại). Tôi đă chờ đợi từ rất lâu, nên thêm một chút thời gian nữa sẽ không là ǵ cho một niềm ao ước sắp được chạm tới.
Sân bay Varanasi - Ba La
Nại Varanasi (Ba la nại) đón chúng tôi buổi đầu giờ chiều nắng đẹp, người hướng dẫn viên Ấn Độ đă chào mừng chúng tôi bằng ṿng hoa vạn thọ, tài xế và phụ xe mời chúng tôi lên xe 17 chỗ hiệu Force Traveler do Ấn Độ sản xuất, hành lư đă được chất lên nóc xe. Giờ đây, mọi người ổn định trên xe để bắt đầu hành tŕnh thăm viếng, kính lễ điểm thánh tích đầu tiên - Vườn Lộc Uyển (Sarnath). Tôi có cảm giác thật nhẹ nhàng dù chuyến bay dài, thời gian chờ đợi gần hết một ngày, nhưng giờ đây cảm giác trong tôi như mới bắt đầu. Trên xe cô trưởng đoàn giới thiệu các thành viên trong đoàn với nhau và thông báo hành tŕnh chiều nay. Đoàn hành hương gồm 4 người nam, 8 người nữ, tổng cộng 12 người. Bỗng dưng tôi lại nghĩ những con số có duyên đến từ những bài Pháp số như Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, Thập Nhị Nhân Duyên mà Đức Phật Chuyển Pháp Luân (thuyết pháp) lần đầu cho năm anh em ngài Kiều Trần Như (đó là năm người bạn đồng tu trước đây với Ngài) tại vườn Lộc Uyển. Thật đủ duyên lành cho những người bạn cùng hành tŕnh. Tôi chợt nhớ đến trong thiền ngữ Ấn Độ có câu thế này:
Các thành viên bắt đầu
chuyến hành tŕnh chiêm bái đất Phật
_______________ Trở về: Xem tiếp: PHẦN 1: VƯỜN LÔC UYỂN (SARNATH) - BA BÁU VẬT PHẬT GIÁO
|