Khê Kinh Kha

 

 

mùa xuân không em

 


dp và bướm (kkk)


không có em mùa Xuân buồn tức tùi
phố ngậm ngùi v́ vắng bước chân em
nụ mai vàng tủi hờn không buồn nở
hay ḷng anh khép kín v́ không em?

không có em mùa Xuân cô đơn lắm
mưa đầy trời hay nước mắt trong anh
hoa Cúc khô hay hồn anh đang úa
mấy Xuân rồi ḿnh xa cách đây em?

không có em mùa Xuân chỉ một ḿnh
em bây giờ có c̣n nhớ đến anh
em bây giờ có ngồi bên song cửa
mà gọi tên anh suốt cả đêm?

không có em mùa Xuân tội nghiệp qúa
gío lạnh đấy trong ngưởng hồn tôi đây
em yêu hỡi Xuân này em có tủi
có bao giờ em khóc v́ xa tôi?

không có em mùa Xuân như muốn khóc
núi sông hờn năm tháng cũng sầu thương
anh âm thầm nhặt từng cánh mai úa
Ép vào môi để nhớ hương em nồng

Không có em mùa Xuân thêm lặng lẽ
lặng lẽ riêng anh với nỗi nhớ đầy
trời hỡi từ nay mai vàng không nở
đời quạnh hiu v́ t́nh vẫn ngàn khơi
 


Khê Kinh Kha
(Michigan1972)