Văn Phụng tên thật là Nguyễn Văn Phụng, sinh năm 1930 tại Hà
Nội. Học dương cầm từ nhỏ, năm 1945 đoạt giải nhất độc tấu
dương cầm trong một cuộc tuyển lựa tại Nhà Hát lớn Hà Nội
với nhạc phẩm "La Prière d’une Vierge". Học trung học ở
trường Albert Sarraut, sau đó học Y khoa theo ý muốn của gia
đình. Nhưng chỉ được một năm ông bỏ học để theo âm nhạc.
Năm 1948, ông sáng tác ca khúc đầu tay "Ô mê ly" (lời của
Văn Khôi), lúc đó ông mới 18 tuổi. Bài hát nổi tiếng ngay từ
thời đó đến bây giờ.
Năm 1954 ông di cư vào Nam và trở thành Nhạc Trưởng của Đài
Phát thanh Quân đội và phụ trách chương trình ca nhạc trên
Đài Phát thanh Sài Gòn. Năm 1978 ông vượt biên, định cư tại
tiểu bang Virginia Hoa Kỳ, và mất tại đó năm 1999.
Văn Phụng sáng tác hàng trăm ca khúc, ông cũng nổi tiếng là
nhạc sĩ hòa âm cho nhiều cuốn băng ở Sài Gòn trước kia.
~~oOo~~
Ô MÊ LY
Ô mê ly... mê ly!
Ô mê ly... mê ly đời ta!
Ô mê ly đời sống với cây đàn
Tình tính tang dạo phím rồi ca vang
Chiều êm êm nhìn phía xa mây vàng
Giục lòng ta dạo khúc ca với đàn
Một chiều mưa ta hát vang "Mưa rơi!"
Rồi cùng ta mưa đáp "Cho tươi đời!"
Một ngày nắng ta hát vang: "Nắng tươi!"
Đàn cầm tay say sưa hát là nguồn vui
Gió sớm đã về, cùng tiếng hát tiếng cười
Thấp thoáng bóng người ngoài đám lúa cất lời
Thấy tiếng hát cười là gió sớm đến mời: "Người ơi, đàn đi!"
Ô mê ly... mê ly!
Ô mê ly... mê ly đời ta!
Đứng giữa cánh đồng nhìn ánh nắng phớt hồng
Có tiếng hát chòng từ đám lúa lướt về
Thoáng thấy tiếng nàng và thoáng có tiếng cười, đàn ta hòa
vang
Ô mê ly... tơ duyên!
Ô mê ly... khúc ca triền miên!
Ô mê ly đời sống bao duyên tình
Trời về trưa ngồi dưới hàng cây xanh
Nhìn bao la đồng lúa xa xa mờ
Đàn hòa vang tựa sóng xô đến bờ
Đường về thôn em bé vui câu ca
Giục hồn thơ tha thiết yêu quê nhà
Đàn cùng ta reo khúc ca chơi vơi
Nhạc còn vang nhịp nhàng đưa ngàn nơi