Phạm Ngọc Lân

 

 

Bài không tên số 7
 

Nhạc và lời Vũ Thành An
Phạm Ngọc Lân đàn và hát

 


Năm 2000, Vũ Thành An xuất bản tập nhạc “T́nh Khúc Toàn Tập” tại Portland, thủ phủ của tiểu bang Oregon, Hoa kỳ. Phần giới thiệu sau đây lấy tài liệu từ tập nhạc này.

Vũ Thành An sinh năm 1943 tại Nam Định. Tác phẩm đầu tay ông viết năm 1965 ở Sài G̣n là một bản nhạc phổ thơ của Nguyễn Đ́nh Toàn, bài T́nh Khúc Thứ Nhất:
https://www.youtube.com/watch?v=65LgCZbK9rw...

http://www.art2all.net/nhac/phamngoclan/tinhkhucthunhat.html

Lúc đó Nguyễn Đ́nh Toàn có chương tŕnh nhạc chủ đề trên đài phát thanh, có rất nhiều thính giả, nên Vũ Thành An nhanh chóng nổi tiếng khi bài T́nh Khúc Thứ Nhất được phát đi trên làn sóng phát thanh. Từ đó ông sáng tác các “Bài Không Tên Số...”, là những ca khúc trữ t́nh được yêu thích cho đến bây giờ.

Sau 4 bài không tên 1, 2, 3, 4, ông viết Bài Không Tên Cuối Cùng. Rồi viết tiếp các bài số 5, 6, 7…

Năm 75, ông bị đi tù cải tạo 10 năm, sau đó qua định cư tại Hoa Kỳ, và tiếp tục sáng tác đến năm 1996 th́ ông “chấm dứt viết nhạc t́nh, dồn mọi nỗ lực vào việc soạn thánh ca”.


Bài không tên số 7

Một làn khói trắng, ru đời vào quên lăng
Nâng sầu thành hơi ấm, hơ dịu t́nh đau
Ngày tàn im lắng, yêu người làm tóc trắng
Tâm sự rồi đêm đắng, như lệ giờ biết nhau

Đêm vỗ về nuôi nấng, đêm trao ngọt ngào hương phấn
Buông lơi ḍng tóc mở, trên vùng ngày tháng vật vờ
Thân em rồi hoang phế, lê theo thời gian giông gió
Thôi cũng đành cúi xuống, cho mộng đời thoát đi

Một đời đổ cho t́nh yêu từng đêm ḍng nước mắt
Sẽ nâng niu đời nhau, đớn đau anh
Sẽ cho nhau đời nhau xót xa em
Dắt đưa nhau mối hận đời người

Trả lại nước mắt cho mệnh đời son sắt
Thôi rồi em cũng mất, cho t́nh cúi đầu
Một ḿnh đi măi trên đường dài không thấy
Ai người quen tôi đấy, bao giờ đời sẽ vui

 

 

trang phạm ngọc lân

nhạc

art2all.net