Nhạc và lời của
Đoàn Chuẩn và Từ Linh
Phạm Ngọc Lân đàn và hát
Đoàn Chuẩn (1924 - 2001) là
một nhạc sĩ quê Hải Pḥng, nhưng lớn lên và sống ở Hà Nội,
tác giả một số ca khúc, không nhiều, nhưng đều nổi tiếng
trong ḍng nhạc lăng mạn của những năm 40 và 50. Từ Linh
(1926 - 1992) là người bạn chí thân của Đoàn Chuẩn, không
phải nhạc sĩ. Theo lời ca sĩ Đoàn Chính (con trai của Đoàn
Chuẩn hiện sống tại Montréal), kể cho người viết những ḍng
này, Đoàn Chuẩn có một mối t́nh với người con gái mặc áo
xanh (chỉ một người thôi) và viết nhiều tác phẩm cho người
t́nh này. Mỗi lần sáng tác xong, ông đều đưa cho Từ Linh
nghe đầu tiên và góp ư, nên Đoàn Chuẩn ghép tên hai người
làm đồng tác giả, có lẽ cũng một phần để "chạy tội" đối với
người vợ (mà ông rất yêu quư và trung thành), muốn vợ hiểu
rằng lời của những bài hát này là của Từ Linh gợi ư, không
phải của riêng ông.
Có thể nói tất cả các ca khúc nổi tiếng của ông đều liên
quan đến mùa thu, dù là viết với chủ đề mùa thu như bài Thu
Quyến Rũ, hay với một chủ đề khác như bài Lá Đổ Muôn Chiều
sáng tác năm 1954.
Lá Đổ Muôn
Chiều
Thu đi cho lá vàng bay
Lá rơi cho đám cưới về
Ngày mai người em nhỏ bé
Ngồi trong thuyền hoa T́nh duyên đành dứt
Có những đêm về sáng
Đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi
Đă vội chi men rượu nhấp đôi môi
Mà phung phí đời em không tiếc nhớ
Lá đổ muôn chiều ôi lá úa
Phải chăng là nước mắt người đi
Em ơi đừng dối ḷng
Dù sao chăng nữa Không nhớ đến t́nh đôi ta
Thôi thế từ đây anh cố đành quên rằng có người
Cầm bằng như không biết mà thôi
Lá thu c̣n lại đôi ba cánh
Đành ḷng cho nước cuốn hoa trôi
Thôi thế từ nay như lá vàng bay t́nh lỡ rồi
Thuyền rời xa bến vắng người ơi
Hướng dương tàn tạ trong đêm tối
C̣n nhớ phương nào hoa đă rơi