Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn sinh năm 1926 tại Điện Bàn tỉnh
Quảng Nam. Có thời gian ông học ở Hà Nội từ 1942 đến 1945 và
làm bạn với nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát. Trong thời gian đầu
kháng chiến, ông phụ trách âm nhạc cho Liên khu Năm (Quảng
Nam, Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên), nhưng sau đó ông bỏ về
sống tại Hội An. Ông qua Mỹ năm 1983 và mất tại đây năm
2004. Ca khúc của ông được biết đến nhiều nhất là bài Nắng
Chiều.
Nhạc sĩ Nguyễn Hiền sinh năm 1927 tại Hà Nội, sử dụng dương
cầm, vĩ cầm, phong cầm. Sáng tác đầu tay của ông năm 18 tuổi
là bài Người Em Nhỏ, phổ nhạc bài thơ của Thiệu Giang, một
người bạn của ông. Năm 1950, ông là nhạc trưởng của ban nhạc
"Hotel de Paris" tại Hà Nội. Vào Nam năm 1954, ông hoạt động
văn nghệ rất đắc lực, từng làm Chủ sự phòng Chương trình Đài
Phát thanh Sài Gòn, và Phụ tá giám đốc Đài Truyền hình Việt
Nam. Định cư tại Hoa Kỳ từ 1988, ông mất năm 2005, để lại
một gia tài sáng tác hơn một trăm ca khúc.
Bài Lá Rơi Bên Thềm, trong bản in năm 1962-63 của nhà xuất
bản Diên Hồng, Sài Gòn, ghi là của hai tác giả Lê Trọng
Nguyễn và Nguyễn Hiền, không phải một người viết nhạc, một
người viết lời như thường thấy.
LÁ RƠI BÊN THỀM
Lá rơi bên thềm gợi nhớ thương
Tìm trong lá thu vàng trên lối đi về dĩ vãng
Ngày thơ đã qua rồi sao vấn vương
Mỗi khi sương chiều xuống
Tìm bâng khuâng hình bóng… năm nào…
Nhớ những đêm về nhặt ánh sao
Thầm mơ ước cho tình thương chớ bao giờ phôi pha
Dù xa cách phương trời không lãng quên
Bao kỷ niệm trìu mến
Trong những phút êm đềm… bên nhau…
Rồi chiều ấy, người say giấc mơ đi sông hồ
Hàng cây trút lá rơi thẫn thờ
Mảnh hoa khô ép lòng trang giấy bơ vơ
Người ơi vẫn mong chờ
Lá rơi cho lòng hoài cố nhân
Tìm trong lá thu vàng bao phút xưa đầm ấm
Niềm thương khó phai mờ theo tháng năm
Lá rơi bên thềm vắng
Yêu mãi dáng Thu về… bên song…... người xưa?