Hoàng
Trọng (1922-1998) sinh tại Hải Dương, lớn lên ở Nam Định, sau đó
về Hà Nội, và di cư vào Sài Gòn năm 1954. Ngoài sáng tác (khoảng
200 ca khúc, trong đó khá nhiều bài theo điệu tango, nên ông có
biệt hiệu "Vua Tango"), ông còn thành lập ban nhạc chơi trong
các đài phát thanh, nổi tiếng nhất là ban Tiếng Tơ Đồng từ năm
1967 tại Sài Gòn. Vĩnh Phúc cộng tác viết lời cho một số bài của
Hoàng Trọng, nhưng không tìm ra tiểu sử của ông.
Ca khúc Một Thuở Yêu Đàn sáng tác năm 1963, tác giả ghi trên bản
in là “Slow Rock”. Đây là một bài hát tiêu biểu viết theo điệu
Slow Rock vào thời đó, rất nhịp nhàng, với tiếng đàn bass chơi
theo một kiểu đặc biệt.
Điệu “Slow Rock” từ Mỹ lan qua Việt Nam có lẽ qua các bài của
ban The Platters, nổi tiếng nhất là bài “Only You” tới bây giờ
vẫn được xem là một ca khúc cổ điển cho điệu này. Sau này, rất
nhiều bản nhạc ở miền Nam trước năm 1975 được chơi theo điệu
Slow Rock, nhưng thường là chậm hơn và không nhịp nhàng như
trong bài “Only You”.
Một thuở yêu đàn
Nghe tiếng thời gian âm thầm đưa
Ngẩn ngơ thương nhớ đến cung đàn xưa
Một mùa trăng đã vắng xa đường tơ
Heo may gió rét từng mùa
Ôi thơ mộng đâu còn nữa !
Tôi vẫn tha thiết yêu ngày xưa
Ngày nào say đắm với cung đàn mơ
Ngày nào hai đứa dưới trăng mùa thu
Hôm nao hát khúc tạ từ
Hôm nay sầu lắng tâm tư
Một mùa thu xưa
Dưới vầng trăng hai đứa
Đã hơn một lần mơ
Nào ngờ duyên tơ
Đã chìm trong thương nhớ
Đã trôi vào xa xưa
Ai biết thương nhớ bao giờ nguôi
Lạnh lùng trong cánh lá khô nhẹ rơi
Tìm dư âm cũ nhớ nhau mà thôi
Đêm đêm dõi bóng một người
Tôi đi tìm thuở xa xôi
(để hết)
Tiếng xưa còn đó,
Gió trăng còn đó,
Thấy….. đâu….. người… xưa.