Nửa
Đêm Ngoài Phố
Nhạc và lời của Trúc Phương
(1939-1995)
Phạm Ngọc Lân đàn và hát.
Trúc Phương, tên thật Nguyễn Thiện
Lộc, là một nhạc sĩ quê Trà Vinh trong vùng đồng bằng sông Cửu
Long, và thành danh ở Sài G̣n. Ông nổi tiếng với những bản nhạc
t́nh lăng mạn và ướt át, có lẽ do ảnh hưởng cuộc sống nhiều t́nh
duyên trắc trở của ông. Ông mất năm 56 tuổi ở Sài G̣n trong cảnh
cô đơn và nghèo túng cùng cực, dù rằng những bài hát của ông vẫn
được hát và thu âm thu h́nh, bán rất chạy trên thị trường hải
ngoại.
Đầu thập niên 60, điệu Bolero của Nam Mỹ thâm nhập vào miền Nam,
và chiếm ngay cảm t́nh của giới ưa thích nhạc « mùi ». Cả ngàn
bài được sáng tác theo điệu này, và một số ít đặc sắc c̣n tồn
tại đến nay, trong đó có bài Nửa Đêm Ngoài Phố của Trúc Phương.
Nhắc đến bài này là nghĩ ngay đến giọng ca độc đáo của nữ ca sĩ
Thanh Thuư, đă làm bao thanh niên thiếu nữ phải « sướt mướt »
với « kỷ niệm một đêm thôi » !
Nửa Đêm Ngoài Phố
Buồn vào hồn không tên
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
Đường phố vắng đêm nao quen một người
Mà yêu thương trót trao nhau trọn lời
Để rồi làm sao quên
Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về
Và biết có đêm nao ta hẹn ḥ
Để tâm tư những đêm ngủ không yên
Nửa đêm lạnh qua tim, giữa đường phố hoa đèn
Có người măi đi t́m một người không hẹn đến,
Mà tiếng
bước buồn thêm
Tiếc thay hoài công thôi, phố đă vắng thưa rồi
Biết rằng chẳng duyên thừa, để người không gặp nữa,
Về nối
giấc mơ xưa
Ngày buồn dài lê thê
Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu t́m về
Làm rét mướt qua song len vào hồn
Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi
Đời c̣n nhiều bâng khuâng
Có ai v́ thương góp nhặt tâm t́nh này
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười
Và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi