Người bỏ tôi đi
một đêm gió hú
Vàng thu lá đổ không lời tạ từ
Người bỏ tôi đi nhọc nhằn câm nín
Th́ thầm gác vắng sợi tóc nằm im
Người bỏ tôi đi tri kỳ c̣n ai
Chuyện đời nắng mưa tim tôi khờ dại
Ḍng sông chảy măi, tượng đá hồn tôi
Ngoài kia biển sóng chẳng thấy mặt trời
Người bỏ tôi đi tội nghiệp trần ai
Bơ vơ nỗi nhớ, nghiệt ngă đôi bờ
Người bỏ tôi đi phố chợ chiều nay
Chẳng thấy bóng dáng người thoáng đầu non
Người ơi, người ơi, chới với t́nh tôi
Người c̣n nhớ không đóa hoa hồng đỏ
Người ơi, người ơi, hỏi thế buồn không ?
Dỗi hờn trong ḷng mà thương nhớ người ơi