Bùi Kim Chi

 

DÂU CỦA MẠ
 

 


          Mạ tôi là một phụ nữ Huế đảm đang, thông minh, sắc sảo. Trời phú cho tư chất như thế nên khi trưởng thành có gia đ́nh, có con dâu th́ mạ tôi là một bà mẹ giỏi giang, có đủ tư cách để điều khiển các con dâu của ḿnh dễ dàng đi vào lễ nghi, khuôn phép, nề nếp của một gia đ́nh thuần Huế…


Nay đă vào tuổi hạc 95 nhưng những lúc khỏe người, tỉnh táo gương mặt của mạ vẫn thể hiện vẻ uy quyền với tính cách đặc biệt của riêng mạ và tất cả các con dâu chúng tôi đều “qui phục”. Mạ tôi có sáu con dâu. Tất cả đều là công chức, làm việc tại Đồng Nai. Tôi là dâu trưởng, 70 tuổi. Huế thứ thiệt. Tôi là người Huế nên việc làm “dâu Huế” là b́nh thường, có giỏi cũng không ai khen nhưng nếu có thiếu sót điều ǵ là bị mọi người chê liền “ người Huế mà làm dâu rứa à?”… Thế nhưng các em tôi – dâu của mạ th́ rất giỏi dưới mắt tôi v́ tất cả các em đều là người nam; tính cách, phong tục của miền trung, miền nam lại khác nhau. Buồn, vui tất nhiên là phải có trong những tháng năm chị em tôi làm dâu của mạ. Ở đây, tôi muốn nói đến cái “phúc” trời cho mạ hưởng. Tất cả các con dâu của mạ, gia đ́nh đạo đức, có học thức, hiền lành, lễ phép, chăm sóc mạ tận t́nh nhất là những lúc mạ ốm đau, nằm viện. Các con trai của mạ đều có hiếu nên các con dâu đều một ḷng cùng chồng thương yêu, chăm sóc cho mạ chu đáo. Tôi, chồng mất lại lớn tuổi nên việc chăm sóc mạ không được bằng các em của tôi. Tôi rất quí mến, cảm phục và biết ơn các em. Mạ chồng tôi bị bệnh và nằm viện khá nhiều lần. Có một lần phải đưa mạ lên Sài G̣n. Đường từ Biên Ḥa lên Quận 7 khá xa, thế nhưng để cho mạ ăn uống có đủ chất, hợp khẩu vị như ở nhà, chúng tôi, các con dâu của mạ đă thay phiên nhau nấu thức ăn mang lên Sài G̣n hàng ngày. Mỗi người ở lại chăm mạ một ngày, một đêm. Khó khăn là thế nhưng tất cả các con dâu của mạ không chút ngại khó, một ḷng “v́ mạ”. Năm ngoái, mạ tôi lại trở bệnh thế là các con dâu của mạ lại tiếp tục làm tṛn bổn phận. Mạ có hai cô con gái, một cô ở nước ngoài nên việc chăm sóc mạ hằng ngày luôn có cô con gái lớn của mạ bên cạnh. Mạ tôi ở với em v́ tất cả các anh em c̣n lại đều đă có gia đ́nh riêng. Em thương mạ, ở và gắn bó với mạ từ nhỏ. Nay em cũng đă lớn tuổi, sức khỏe không c̣n như trước đây nên lần này sau khi xuất viện, việc chăm sóc mạ được chuyển giao cho vợ chồng người con trai thứ tư của mạ. Các anh chị em trong gia đ́nh, không ai nói ra nhưng tất cả đều rất yên tâm và thầm cám ơn v́ hai em đều có tâm và hiếu thảo với mạ. Riêng tôi, tôi vô cùng thương quí và nể phục em – con dâu thứ tư của mạ. Em đẹp người, đẹp nết. Hoa khôi “dâu của mạ”. Gương mặt em tươi vui mỗi lúc nh́n mạ ăn được hay lúc mạ cười, nói chuyện linh hoạt. Những lần đến thăm mạ, ngồi nói chuyện cùng em lúc nào tôi cũng cảm nhận được ở em tính chu đáo, trách nhiệm lẫn t́nh cảm của em dành cho mạ. Tuổi đă cao, sức khỏe của mạ giảm đi, ăn uống kém thế là tự tay em chế biến thức ăn (dù nhà có người làm), thay đổi thực đơn hàng buổi. Chưa bao giờ tôi nghe em than phiền một điều ǵ. Tôi nghĩ, đây là cái tâm, đạo đức cần có của người phụ nữ. Trước khi nghỉ hưu, em vẫn đă thể hiện đầy đủ bổn phận, trách nhiệm của ḿnh đối với mạ và nay, vừa nghỉ hưu, mạ bệnh em lại vui vẻ nhận nhiệm vụ chăm sóc mạ… Em là con gái B́nh Dương làm dâu Huế. Tôi đă rất xúc động trước những lời tâm t́nh phát xuất từ đáy ḷng của hai vợ chồng em. “Dù có mơ chưa bao giờ em nghĩ là sẽ có ngày gia đ́nh em có thời gian được trực tiếp chăm sóc sức khỏe cho mạ”…


Tôi làm dâu của mạ 48 năm. Thời gian sau này tôi không làm được ǵ nhiều cho mạ. Lúc mạ c̣n trẻ th́ cả hai mạ con tôi đều khỏe. Khi tuổi già đến, mạ đau yếu th́ tôi cũng không c̣n trẻ, khỏe nữa nên khi mạ ốm đau phần nhiều công việc đều nhờ vào các em dâu của tôi. Rất cảm ơn các em. Mạ vào viện lần này, cảm thông cho tuổi già và sức khỏe của tôi, em dâu thứ nh́ đă t́nh nguyện thay tôi ở lại đêm chăm mạ, c̣n tôi chỉ ở với mạ ban ngày. Tôi vô cùng biết ơn và cảm ơn em. Vu Lan năm nay, tôi không c̣n mạ. Sáu đóa lan trắng cài trên tóc. Mạ ơi, chúng con thật sự mất mạ rồi…


Ṿng đời cứ thế quay. Thời gian không chờ cũng không đợi. Rong ruỗi, song hành cùng thời gian, con người là thế - một tuyệt tác của đời. Cuối cùng là dấu chấm hết, chỉ giữ lại cho đời một chữ “t́nh” và một chữ “hiếu”.

BÙI KIM CHI


 

chân trần

art2all. net