Bùi Kim Chi

 

HÀM NGHI HUẾ HỘI NGỘ ĐÀ LẠT
 

 

Đầu thu Huế có nắng hanh vàng. Vẫn đẹp. Vẫn thơ mộng như xưa. Cô và tṛ vui mừng, hẹn nhau, chờ đón nhau. Giờ máy bay khởi hành từ Huế đi Đà Lạt là 16 giờ 30 phút. Nhưng không. 17giờ 30 phút. 20 giờ 20 phút. 22 giờ 40 phút. Và bây giờ, 23 giờ 30 phút, vẫn c̣n đây - sân bay Phú Bài. “ Xin quí khách thông cảm. Chuyến bay … từ Huế đi Đà Lạt do … sẽ khởi hành vào lúc 24 giờ 10 phút. Quí khách có nhu cầu cần giúp đỡ xin liên hệ …”. Nghe th́ nghe vậy thôi. Không quan tâm. Từ tối đến giờ loa phát thanh xin thông cảm đến 3 lần. Đồng ư - không. Thông cảm - không. Cũng không cần giúp đỡ. Thầy cô và học tṛ có cần ǵ đâu mà giúp đỡ. Không đau đầu mà cũng không đau bụng. Chỉ mong có máy bay để đi Đà Lạt. Khuya quá rồi. Tuổi đời đă 70, cũng nhiều lần chờ v́ máy bay bị delay, nhưng đây là lần đầu tiên tôi phải ngồi chờ máy bay khởi hành đến khuya như vậy. Bực ḿnh dễ sợ.

Chị Hoàng Lan và tôi đi t́m thức ăn khuya. Hai cậu học tṛ của tôi người ngồi, người nằm chèo queo trên băng ghế. Tội nghiệp. Gần 60 tuổi đời, lần đầu tiên hai em đi máy bay. Bị chờ. Bị đợi. Ḷng nôn nóng không yên. Anh Ngô Hữu Phước điện thoại qua, điện thoại lại với Hàm Nghi Lê Văn Thành, học tṛ cũ lớp của anh chủ nhiệm - người nhận nhiệm vụ đón thầy cô.

Đoàn “ Hàm Nghi nhỏ “ đi máy bay từ Huế lên Đà Lạt có sáu người. Anh chị Ngô Hữu Phước, chị Hoàng Lan, tôi cùng hai cậu học tṛ lớp tôi làm chủ nhiệm năm xưa - Nguyễn Xanh và Lê Nguyên Chi. May mà có bạn “ đồng hành “ chờ máy bay. Hai già. Hai dầy dầy. Hai trẻ. Ngồi chờ máy bay lâu quá. Hai già chăm sóc nhau. Hai dầy dầy tâm sự chuyện đời. Hai trẻ, một thiu thiu ngủ, một mơ màng mắt đăm chiêu … ( đi máy bay mà khổ ri hè ! ). Th́nh ĺnh, Nguyên Chi chạy sang chỗ tôi ngồi. “ Cô ơi, h́nh như họ có đền tiền cho ḿnh v́ máy bay bị trễ. Hai anh chị nớ mới đi nhận tiền về”. Tiền chi rứa hè. Tôi vội vàng đi về phía hai vợ chồng trẻ để hỏi thăm. Th́ ra, máy bay bị delay nhiều giờ liền nên hăng VietJet phát phiếu ăn tối, nước giải khát và hỗ trợ 300. 000 đồng mỗi người. Họ không thông báo chi tiết rơ ràng như vậy mà chỉ nói: “ Hành khách nào có nhu cầu giúp đỡ th́ liên hệ …”. Vậy là, ai biết th́ đến quầy đại diện của hăng Vietjet để nhận phiếu lănh tiền, ai không biết th́ cứ ngồi chờ cho đến khi máy bay gọi khởi hành th́ đi tiếp. Tôi cám ơn hai vợ chồng trẻ rồi dẫn đoàn “ Hàm Nghi nhỏ “ đi liên hệ. Kết quả, thầy cô và tṛ mỗi người nhận 1 phiếu hỗ trợ 300. 000 đồng. Đỡ buồn, đỡ giận và cũng đă gần đến giờ máy bay khởi hành. Hy vọng không c̣n nghe “ Xin quí khách thông cảm …”. Máy bay ơi là máy bay !!! …

… 1giờ 30 phút sáng máy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương. Chờ rất lâu thầy cô và tṛ mới lên được Taxi để về khách sạn Hướng Dương trên đường Hải Thượng. Nhân viên khách sạn đón chúng tôi không thoải mái lắm v́ đă 2giờ sáng nhưng Hàm Nghi Lê Văn Thành - người nhận nhiệm vụ đón thầy cô th́ gương mặt mừng vui, rạng rỡ - rất nhiệt t́nh và thật chu đáo. Tôi cảm nhận được t́nh cảm thân thương này của người Hàm Nghi Đà Lạt đón người Hàm Nghi Huế và hối thúc Thành về kẻo khuya quá rồi. Lê Nguyên Chi, đàn em của anh Thành bây giờ đă tươi tỉnh: “ Cám ơn anh. Thôi anh về cả trời sáng”. Mỗi người, một nụ cười thật vui sau câu chào từ giă của Nguyên Chi. Tôi cứ cười thầm măi sau câu nói của Nguyên Chi v́ b́nh thường em rất thụ động, ít nói, chỉ cười - nụ cười của học tṛ tui cũng có duyên lắm à nghe.

… “ Hàm Nghi - Huế Hội Ngộ Đà Lạt 2016” được các anh cựu học sinh Hàm Nghi Huế ở Đà lạt tổ chức thật chu đáo, thật vui, đầm ấm và hoành tráng sâu đậm t́nh nghĩa thầy tṛ lẫn t́nh cảm bằng hữu. Thực hiện truyền thống của Hàm Nghi Huế “ Nhiệt t́nh - Trách nhiệm - Nhớ ơn thầy cô - Yêu thương bằng hữu” nên Hàm Nghi Đà Lạt với một Ban Liên Lạc non trẻ rất “ dễ thương “, tuy mới thành lập chưa được 1 năm nhưng các anh đă cùng nhau thực hiện bằng được truyền thống tốt đẹp của “ Người Hàm Nghi”. Cuộc Hội ngộ đă thành công, gây được ấn tượng sâu sắc trong ḷng thầy và tṛ Hàm Nghi ở khắp nơi … Xin cám ơn người Hàm Nghi ở Đà Lạt thật nhiều.

Đà Lạt xứ ngàn hoa đẹp và thơ mộng. Với tôi, Đà Lạt đẹp nhất vẫn là những buổi chiều gió lạnh có sương phủ. Những lúc ấy, hồn ḿnh như chùng xuống âm thầm sống lại với những kư ức xa ngọt ngào. Dễ thương và lăng mạn vô cùng. Đà Lạt hoàng hôn, một thời đă cuốn hút tôi vào cơi thơ của thời thiếu nữ đầy mộng mị: “ Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ. Màu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ. Từng đôi đi trên phố vắng. Bước chân em giữa không gian, hoàng hôn …”.  Chúng tôi, cô và tṛ đứng trên balcon khách sạn nh́n xuống đường. Buổi tối, Đà Lạt mờ trong mưa. Đèn đêm thấp thoáng trên đường. “ Đà Lạt mưa cũng đẹp cô hí”. “ Ừ. Tối mai, không mưa Đà Lạt có sương mù đẹp hơn”. “ Thiệt không cô”. “ Thật chơ”.

Chiều hôm sau.

… Mưa tầm tả. Mưa ào ạt. Nét buồn thoáng hiện trên gương mặt của “ người Hàm Nghi” khắp nơi. Ban tổ chức Hội Ngộ … cũng có vẻ “ hơi buồn” nhưng không sao “ có lẽ trời sẽ tạnh”. “ Đà Lạt mà mưa cũng to ri hè”. Nguyễn Xanh trầm ngâm. Tôi gọi vội hai em vào trú mưa ở một quầy bán hàng lưu niệm khi xe ngừng ở cổng Thung Lũng T́nh Yêu. Mưa vẫn nặng hạt. Bên cạnh tôi vẫn luôn là anh chị Phước, chị Hoàng Lan và hai cậu học tṛ … Trời tiếp tục buông vài giọt mưa rồi tạnh hẳn. Mọi sinh hoạt tiếp diễn. Chúng tôi dạo quanh Thung Lũng T́nh Yêu. Hai cậu học tṛ của tôi mừng vui ra mặt. Lần đầu tiên được chiêm ngưỡng một trong những điểm tham quan có tiếng của xứ Hoa Anh Đào. Nguyễn Xanh chụp h́nh lia lịa. Rồi cả hai lặng lẽ tách rời cô giáo. ( Thầy và các cô đi nhanh quá v́ đă quen với thung lũng “ T́nh yêu”. C̣n hai đứa em, thầy cô thông cảm. Tụi em, lần đầu vào “ Thung Lũng của t́nh yêu”. Chỉ nghe nói chơ chưa vào. Bây giờ mới biết ). Đang ngắm những phiến đá xếp chồng lên nhau rất nghệ thuật, ở giữa có hoa chen ; sực nhớ đến hai cậu học tṛ, tôi quay người lui đảo mắt t́m kiếm. Một chút lo lắng. “ Hoàng Lan ơi, hai đứa học tṛ của em đi mô rồi ?”. Chị Hoàng Lan vừa cười vừa nói với anh Phước: “ Anh chị coi, hai đứa học tṛ của hắn tra rồi, có cháu nội, cháu ngoại mà hắn lo như hai đứa nớ c̣n con nít”. Thật t́nh khi ấy tôi lo lắm. Hai em mới đi Đà Lạt lần đầu. Không hiểu sao, sau mấy chục năm xa cách gặp nhau, cô tṛ vẫn thân t́nh và tôi vẫn có cảm giác lo lắng, thương yêu các em như hồi các em 14, 15 tuổi nghịch ngầm đáng yêu để bây giờ phải theo dơi từng bước chân của “ hai ông ngoại”. Vả lại, khi ra đi vợ của hai “ ông Ngoại” học tṛ có nhắc cô giáo chủ nhiệm: “ Có cô đi cùng nên tụi em mới động viên hai anh đi ĐàLạt cho biết đồng thời được gặp lại thầy cô cũ, bạn học xưa”. Hai cô dâu Hàm Nghi khéo léo nhắc nhở vậy mà cô giáo chủ nhiệm không lo sao được. ( Phải không Nguyên Chi và nguyễn Xanh hè ? … ).

Theo hướng dẫn của Ban Tổ Chức, đoàn Hàm Nghi - Huế Hội Ngộ Đà Lạt rời Thung Lũng T́nh Yêu để sang đồi Mộng Mơ. Một đoạn nhạc thật hay với lời thơ êm ả, lăng mạn, ru hồn người bởi những đảo từ đan xen tạo sức hút đối với người nghe. Hoa bướm - bướm hoa. Sương khói - khói sương. Quên lăng - lăng quên phát ra từ một quán giải khát bên đồi. Tiếng hát của ca sĩ Hà Thanh cứ lăng đăng theo bước chân tôi. “ … Hoa bay đến muôn người ngại ngùng rồi hoa theo. Đường trần nh́n hoa bướm rồi ḷng trần mơ bướm hoa. Lâng lâng trong sương khói rồi bàng hoàng theo khói sương. Lạc dần vào quên lăng rồi đường hoa lặng bước trong lăng quên …”. Ở nhà hàng Hạnh Phúc trong đồi Mộng Mơ, một buổi họp mặt thầy cô, học tṛ rất ấm cúng, rất dễ thương của người Hàm Nghi. Hạnh phúc tuyệt vời … Thầy Lê Chí Tế hát, cô Hoàng Lan hát, Hàm Nghi Lê Hành hát, Hàm Nghi Nguyễn Văn Đức hát … Nhiều và rất nhiều các anh học tṛ Hàm Nghi hát. Hát để mừng thầy cô. Hát để tặng bạn bè. Thầy và tṛ hân hoan đồng ḷng tán dương Ban Tổ chức Hàm Nghi - Huế Hội Ngộ Đà Lạt 2016. Hẹn gặp lại. Ôi, Hàm Nghi yêu dấu.

Tôi chuẩn bị giă từ Đà Lạt, chia tay anh chị Ngô Hữu Phước, chị Hoàng Lan để trở lại Đồng Nai dự lễ Kỷ Niệm 60 năm cuộc đời của một cậu học tṛ cũ vào ngày hôm sau. Ngậm ngùi. Trên tay tôi là bức tranh vẽ của Trần Ngọc Trác - Trần quang Phong - Nguyễn Xuân Thành tặng tôi. Tranh ǵ. Không biết. Chỉ biết rằng, Trác gói quà thật kỹ tặng tôi rồi giao cho Lê Nguyên Chi giữ mang về cho cô. Rất cảm động khi nhận được món quà đầy t́nh cảm này.

… Hàm Nghi - Huế Hội Ngộ Đà Lạt 2016 đă qua nhưng dư âm êm đềm của những ngày Hội Ngộ vẫn c̣n đây. Giọng nói, tiếng cười lẫn trong hoa, trong nhạc với tiếng hát, lời ca nối ṿng tay lớn bỗng chốc ùa về cuốn lấy hồn tôi. “ Một lần nữa, xin thay mặt Ban Liên Lạc Hàm Nghi Huế tại Đà Lạt và Ban Tổ Chức Hội Ngộ Đà Lạt 2016 kính chúc quư thầy cô, quư thân hữu Hàm Nghi Huế …”. Giật ḿnh. Gió lạnh và sương mù phảng phất khắp nơi. Thực và mơ không c̣n ranh giới. Thẩn thờ. Tôi nh́n tôi trong ṿng quay năm tháng nhớ về thuở tôi làm “ cô giáo trẻ “ Hàm Nghi..
 

BÙI KIM CHI

 

chân trần

art2all. net