Giọt Thu

 

 

 

ĐÓA DÃ QUỲ EM





Ngày em đi chỉ mình tôi nơi đó
Em có nghe mùa đông đến nơi đây
Vàng mênh mang theo triền sông, suối nhỏ
Nụ tình chung tôi uống cạn men ngày

Ngày em đi dã quỳ vương mắt biếc
Em có nghe lòng ta cứ bâng khuâng
Từng cánh hoa như ngàn tia nắng nhỏ
Rủ hồn nhiên... thương quá một tuổi chờ

Em có nghe chiều cao nguyên ở đó
Nắng xôn xao từng lời gió và cây
Tình Bazan cúc quỳ vàng lối nhỏ
Như vầng dương lấp lánh một mai ngày

Ta đã biết biết em từ thu ấy
Tình lên men diệu vợi những mùa say
Mùa đông vừa mới chớm chút heo may
Em khuê các dát vàng nơi phiến lá

Em vô tư ôi hồn nhiên thương quá
Rủ hồn ta vàng nắng những triền sông
Chở mùa trăng e ấp với bâng khuâng
Ôi dã quỳ vàng tươi hơn mắt nắng

Cảm ơn em nụ cúc quỳ thầm lặng
Nở hồn nhiên thách thức cả mùa đông
Trót yêu em từ nhen nhóm tơ lòng
Nở rộ vào đông màu Bazan...mỗi độ...

 

Giọt Thu

 

 

art2all.net