Lâm Băng Phương

 

 

CHẠM VÀO THƠ

 



Bảy mươi tuổi dốc đời nghiêng chân mỏi
Tóc điểm sương da sạm vết đồi mồi
Thời gian qua tuổi hạc rồi cũng tới
Hoàng hôn buồn vẽ nét vội phai phôi.

Tuổi bảy mươi chạm vào thơ thời muộn
Có đôi khi luống cuống bởi ngôn từ
Thả hồn thơ vào trăng sao mây gió
T́m chút lời chút ư viết thành thơ.

Tuổi bảy mươi chín chắn những ước mơ
Không lăng mạn không vu vơ ảo mộng
Miệt mài viết những trở trăn cuộc sống
Từ tâm hồn đồng điệu những thanh âm.

Tuổi bảy mươi qua bao nỗi thăng trầm
Chạm vào thơ kết trăm thương ngàn nhớ
Những kư ức ngày xưa chừng vụn vỡ
Khêu tro tàn túc tắc dệt thành thơ.
 


LÂM BĂNG PHƯƠNG

 

~~oOo~~

 

 

art2all.net