Lê Kim Thượng

 

Lục Bát 2019

 




MƠ HOA

Mộng lành ḥa với mơ hoa
Một thời hoa mộng... giao ḥa ái ân
Em mang hơi thở mùa Xuân
Ngọt hương con gái, bâng khuâng xao ḷng
Tôi - Em chung một ḍng sông
Ngày mưa bắc chiếc Cầu Vồng sang chơi
Tôi - Em chung một bầu trời
Chung câu ước nguyện, một lời chân quê
T́nh quê nồng ấm si mê
Em sang, mang cả lời thề cùng sang...
***
Mùa Xuân mặc áo hoa vàng
Hương thơm tà áo Hoàng Lan thẫn thờ
Gót son nhẹ bước vào thơ
Mờ mờ mây khói... mờ mờ sương rơi
Tiếng đàn khoan nhặt buông lơi
Lời thơ tha thiết... rụng rơi, dại khờ...
Nụ hôn trinh nữ ngẩn ngơ
Con tim chín rụng trên bờ tơ duyên
Cầu cho trọn chữ thề nguyền
Cho môi hồng thắm, vẹn nguyên nụ cười
Trong ṿng tay, chẳng muốn rời
Xuân t́nh ngây ngất, chơi vơi, chập chùng
Mi cong, khép lại mắt nhung
Lời ru, ru đến tận cùng ngàn sau
Chiều hoang... Hoàng Hạc bên lầu
Thương nhau cởi áo... qua cầu gió bay...”
Đường t́nh hoa bướm đắm say
Thiết tha “muối mặn... gừng cay” không rời
Nguyện cùng chín đất, mười trời
Cho đôi ta giữ trọn lời Phu - Thê...
***
Giấu vào đâu... những tái tê
Giấu vào đâu... những bộn bề t́nh si
Xa tôi, ngày ấy em đi
Bỏ tôi thành gă Trương Chi mất hồn
Chia tay, từ tạ buồn buồn
Nụ hôn khác hẳn nụ hôn ngày nào?
Đắng cay pha lẫn ngọt ngào
Ḥa tan giọt lệ, thấm vào trong tim
Mắt buồn hằn vết chân chim
T́nh đầu vừa chớm... lặng ch́m, xa xăm
Sông dài, cá lội biệt tăm...”
Nghe câu “Hạnh phúc trăm năm...” ê chề
Vọng Phu gió thổi mưa về
T́nh người hóa đá sơn khê trông chồng
Thuyền em c̣n nhớ bến không?
Tôi ngồi bến vắng, ngóng trông bồi hồi
Lời ru chát đắng trên môi
Ru em xa vắng... ru tôi héo ṃn
Em ơi, trái đất vẫn tṛn
Tơ t́nh vương vấn... ḿnh c̣n gặp nhau?...



LY HƯƠNG

Đường về Quê Mẹ ngày xưa
Đồng khoai đánh luống, ruộng dưa cuốn giồng
Chiều nghiêng nắng đổ qua sông
Chuông chùa vọng tiếng thu không dịu dàng
Chiều nghiêng nắng đổ hoa vàng
Nhẹ tan hoa nắng, ngọt tan vào hồn
Chiều nh́n Núi Mẹ - Bồng - Con
T́nh người hóa đá héo hon, lỡ làng
Bến sông đợi chuyến đ̣ sang
Nước riu riu chảy, lá vàng vàng trôi
Ráng chiều lịm tắt bồi hồi
Ngày qua lặng lẽ, ḍng trôi buồn buồn
Em c̣n giặt áo hoàng hôn
Trăng thanh trắng nơn, trần truồng tắm sông
Ḍng sông hư ảo, bềnh bồng
Bốn bề yên ắng, mênh mông nhạt nḥa
Thuyền về ngược nước phù sa
Mái chèo khua nhịp, lời ca trữ t́nh
Sóng chao ánh bạc lung linh
Thuyền ôm sóng nước tự t́nh nhấp nhô
Trăng vào giấc mộng mơ hồ
Một vầng trăng bạc lơa lồ dung nhan
Đưa tay hứng giọt trăng vàng
Chênh chao nỗi nhớ, bàng hoàng t́nh xa
Trăng đêm ngả bóng tre già
Lẫn trong tiếng gió, tiếng ca u hoài
Gian truân gác mái hiên ngoài
Rượu quê cạn chén, nguôi ngoai nỗi buồn
***
Nhớ về Quê Mẹ mỏi ṃn
Thuyền về bến cũ, trăng c̣n đợi chăng?
Cuối đời, bóng xế tàn trăng
Nhang tàn, nến lụn, nhện giăng tơ ḷng
Héo hon xanh ngọn đèn chong
Bóng buồn lay lắt, bên song chán chường
Ngày ngày có Kẻ ly hương
Chợt nghe tiếng sáo vấn vương cánh diều
Những ngày xa xứ dạt phiêu
Mùa đi, năm đến lắm điều chua cay
Dơi theo gió lộng, mây bay
“Bạch Vân thiên tải...” qua ngày phong sương
Người đi tám hướng, mười phương
Người đi t́m cái phi thường cao sang
Để rồi... cách trở đ̣ giang
Một đời dang dỡ, lỡ làng trở trăn
Bao năm chờ đợi băn khoăn
Tóc phai màu bạc, mắt hằn chân chim
T́m đâu giữa Cơi - Lặng - Im
Bóng quê giờ đă lạc ch́m hư không
Dù cho cách núi, ngăn sông
T́nh quê vẫn trọn một ḷng đinh ninh
C̣n câu Lục Bát nghĩa t́nh
Ru đời tĩnh lặng, ru ḿnh cô liêu
Làm sao trả nợ t́nh yêu?
Tiếng kêu vô vọng... trong chiều tha phương
Mỗi người có một Quê Hương
Để cho chín nhớ, mười thương, một đời...



Nha Trang, tháng 11. 2019
LÊ KIM THƯỢNG


“...” Ca dao
 


 


art2all.net