Lê Kim Thượng
Trang Thơ
Xuân 2019

XUÂN QUÊ
“Nhớ ai như bút nhớ nghiên
Như chim nhớ tổ, như thuyền nhớ sông...”
Trường quê cây Phượng còn không
Mái trường còn đợi bên sông hiền hòa
Mực xanh, lưu bút nhạt nhòa
Sân trường còn đỏ màu Hoa Học Trò?
Người về tìm lại hẹn hò
Cây đa, bến cũ, con đò, người thân...
Nắng Xuân rơi, nắng thủy ngân
Đồng xanh yên ắng, trắng ngần mây treo
Vách tre ủ đất Bìm leo
Lam lam mái rạ bếp nghèo thân thương
Gió đồng man mát lùa hương
Xa đưa đồng vọng du dương Sáo Diều
Tiếng lòng trầm ấm thương yêu
Lời ru con trẻ, liu riu qua hồn...
Muộn chiều tắt nắng hoàng hôn
Chuông chùa thả tiếng bồn chồn vọng ngân
Trời xanh thăm thẳm mấy tầng
Trời Xuân vằng vặc một vầng trăng đêm
Thuyền câu in bóng trăng mềm
Mái chèo nghiêng nước nhẹ êm xuôi dòng...
***
Vó Câu cửa sổ qua song
Bao Xuân xa xứ long đong Dã Tràng
Bao năm làm kiếp đi hoang
Có - Không, Còn - Mất... đa đoan lỡ làng
Đàn kêu “Tích tịch, tình tang...”
Nốt thăng, nốt giáng võ vàng tình ca
Mây đùn lớp lớp núi xa
Bóng tre nhớ bóng quê nhà mòn trông
Nhìn sông nặng nhớ nao lòng
Hoa trôi, bèo giạt giữa dòng lênh đênh
Tràn sông, sóng vỗ mặt ghềnh
Mắt nhìn trống vắng, tuổi tên xa vời
Tri âm cạn chén rượu mời
Rượu tình chát đắng, rượu đời xót xa
Trăng lên, trăng đứng, trăng tà
Gió khuya xao xác, tiếng gà trở canh
Núi xa đùn bóng mây xanh
Bao năm đá dựng hóa thành Vọng Phu
“Bướm vàng đậu đọt mù u...”
Tình người viễn xứ thiên thu vẫn buồn...

XUÂN
THỜI
Xuân thời mình ở bên nhau
Gió đưa hương bưởi, hương cau qua rèm
Gối đầu ngủ mộng tay em
Nửa mơ, nửa tỉnh, say mèm liêu trai
Lời yêu thủ thỉ bên tai
Rất gần hơi thở, cho dài tiếng yêu
Tóc che ngang mặt diễm kiều
Nắng Xuân rơi nhẹ, nắng chiều xiên xiên
Gió lùa tóc gió bay nghiêng
Áo Bà Ba tím, dáng hiền mảnh mai
Chiều hoang loang tím bờ vai
Tay anh mười ngón đan cài lãng du
Mắt chiều đọng bóng mù u
Tiếng em xa vắng... tiếng ru dịu dàng...
Chia tay, chiều đã muộn màng
Sương đêm trước mặt, trăng vàng sau lưng
“Bụng sao bụng nhớ người dưng...”
Lấy nhau chưa đặng... nửa chừng lo âu
Chưa thành Chú Rễ, Cô Dâu
Chỉ chưa rượu trắng, trầu cau thôi mà?...
***
Em về, rồi mãi không qua
Bên này, bên ấy, bờ xa đôi bờ
Người đi, bỏ lại người chờ
Em đi khuất bóng, xa mờ biệt tăm
Lá vàng rụng đã bao năm
Lá rơi đắp mộ... lạnh căm mộ tình
Còn đây “ Thệ hải... Sơn minh...”
Một vầng trăng khuyết khóc tình riêng đau
Biết đi đâu? Biết về đâu?
Trùng khơi khói sóng, ai sầu hơn ai
Đường mây hun hút dặm dài
Thương em lặn lội hôm mai thân Cò...
Qua sông bỏ lại hẹn hò
Bên sông vọng tiếng gọi đò... Ai thưa?
Thuyền tình sóng dập gió đùa
Đời người con gái mấy mùa chờ mong
Mưa bên chồng... có lạnh không?
Buồn lòng quả phụ... đau lòng cố nhân...

NẮNG XUÂN
Nắng về đánh thức Tầm Xuân
Ngàn hoa hương sắc bâng khuâng bên đường
Người xưa nhớ nhớ, thương thương
Tơ lòng quấn quýt, vấn vương hẹn thề
Một lòng yêu một miền quê
Bốn mươi năm... Kẻ quay về... già nua...
Nắng vàng quyện với gió đùa
Chồi non, lộc biếc tươi mùa Xuân sang
Đồng vui, lúa tốt ươm vàng
Em cười trong nắng, dịu dàng, thơ ngây
Trời xanh không một vạt mây
Se se gió lạnh, nhớ ngày tàn Đông
Bốn bề hương thảo thơm nồng
Mùa Xuân vừa chớm, nắng hồng vừa sang
Chiều quê... nắng lụa tơ vàng
Thương thương mây trắng lang thang xa nhà
Võng đưa chao mãi lời ca
“Cái Cò, Cái Vạc...” đồng xa dãi dầu
Gió Xuân bay áo qua cầu
Nắng Xuân xóa hết bóng sầu truân chuyên
Trăm con chim mộng bay chuyền
Ru tôi giấc mộng, hoặc huyền tiếng chim
Tôi chìm vào “Cõi - Lặng - Im”
Ru lòng cho hết nỗi niềm gian truân
Buông trôi cho hết nợ trần
Yên lành giấc ngủ bên sân cuối ngày...
Rượu quê rót cạn đêm say
Sẻ chia những chuyện đắng cay một thời
“Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...”
Đếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về...
***
Mang Tình Xuân một miền quê
Tôi về Đất Khách, bốn bề hoàng hôn
Chiều chiều, chớp biển, mưa nguồn
Quanh tôi, mưa đổ sợi buồn xanh xao
Nhớ nhà, nỗi nhớ ngọt ngào
Gửi theo giông bão, bay vào trùng khơi
Ngày qua, điệp khúc rã rời
Nốt Thăng, Nốt Lặng... chơi vơi, eo sèo
Biển Dâu xô đẩy cánh bèo
Thương người xa xứ, phận nghèo long đong
Xuân Hè rồi đến Thu Đông
Bốn mùa mưa nắng vẫn không xao lòng
Đã đành không?... Chắc là không?...
Nhìn về quê cũ ngóng trông ngày ngày
Cửa Sài gió thổi lay lay
Bên thềm có Kẻ rượu say hoang đàng
Cuối đời còn giấc mơ hoang
Nửa mê, nửa tỉnh... bàng hoàng, u minh
Ước gì kết nối ân tình
Buồn vui, sớm tối... Quê - Mình bên nhau...
Nha Trang, tháng 03. 2019
LÊ KIM THƯỢNG
“...” Ca dao
art2all.net
|