nguyễn thị liên tâm

 

 

 

BẾN QUÊ MỘT THUỞ

Nắng chiều
treo trên hàng cây sưa
Vàng lại vàng hơn,
con đường lấm tấm hoa
nằm xuôi theo ḍng sông nước lợ.

Chiếc thuyền con
lững lờ trôi theo nhịp ḥ khoan
Tiếng nước vỗ mạn thuyền
loang loang bóng chiều vàng thẫm.
Tôi thong dong nh́n ngắm
và đếm từng bước chân ḿnh

Tuổi trẻ măi trôi
từ đầu nguồn đến cuối nguồn
Gặp ngă ba sông
Phân vân. Ai người đứng lại?
Phân vân. Ai băng băng theo ḍng nước
mà ra biển cả thênh thang?

Tôi trở về nơi cắt rốn chôn rau
khi tuổi đă nhuốm vàng
Lại đếm từng bước chân ḿnh
trên bờ đê vắng
Ngắm hoàng hôn
trên hàng sưa vàng đang nở hoa lấm tấm
Ngắm sông kia, thuyền kia… đậm hương vị quê nhà.

Tôi thương tôi quá! Tôi ơi!
Tôi của những ngày xa!
Lênh đênh biển hồ! lênh đênh sông nước!
Trở về quê,
tôi đi t́m những ngọt lành sau - trước.
Nghe ấm lại tuổi thơ
xanh mướt băi bờ.

Nguyễn thị Liên Tâm


 

art2all.net