nguyễn thị liên tâm

 

 



ĐỖ QUYÊN ĐĂ RỤNG


Anh bỏ em vào gánh hoa cỏ mùa Xuân
Quẩy lên đồi xanh mướt
Đôi chân trần trắng muốt
Em lướt trên cỏ mà đi

Hơn mười mùa đổ quyên đă rụng
Quang gánh mộc mạc lỡ th́
Ai bội bạc
Ai trở thành người khác
Chia ly!


Nguyễn thị Liên Tâm


 

art2all.net