nguyễn thị liên tâm

 

 

MƠ XUÂN

Lúa xanh mơn mởn thời con gái
Cánh c̣ chấp chới trắng mặt người
Có cô yếm thắm cười e ấp
Chít khăn mỏ quạ dáng xinh tươi

Đôi chân thoăn thoắt trên đường quê
Cô ấy vừa đi nhóm chợ về
Một bên quang gánh: hai ṿ rượu
Bên th́: trà, thuốc, bánh phu thê

Đôi má cô hồng v́ nắng hửng
Hay hồng v́ nghĩ đến người thương?
T́nh yêu như trái hồng lơ lửng
Ngọt lành nên lấm tấm giọt sương

Hôm rồi, “người ấy” nói với cô
“Sao nhớ người dưng đến thẫn thờ?
Chị sắp cưới rồi, c̣n em nữa?
Dạ sao đành để anh ngẩn ngơ?”

Thẹn thùng, cô bảo: “cứ nói điêu,
Ngẩn ngơ nào phải chỉ v́ yêu?
Ông trời sao vội tin người thế
Đổ nắng, đổ mưa suốt mấy chiều”

Về đến đầu làng cô thoáng mơ
Cô mơ ngày cưới có nắng tơ
Đ̣ xuân kết rợp hoa đồng nội
Người tựa bên người, thôi ngẩn ngơ !



Nguyễn Thị Liên Tâm


 

art2all.net