nguyễn thị liên tâm

 

 

 

TỰ CẢM

Thời gian trôi như nước chảy
Xuân xanh thoắt đă bạc đầu
T́m hoài bóng dáng vó câu
Cứ ngỡ mọi điều lạc mất

Xuôi ngược ḍng người tất bật
Thinh không lại nhớ bạn bè
Bây giờ ai c̣n, ai mất
Trưa nào vẳng lại tiếng ve?

Tôi đi t́m lại bóng tôi
Chất ngất một đời hướng thiện
Đau khổ, nhọc nhằn, vinh hiển
Bao phần thắm ở trong tôi

Dẫu đi ṃn lối cuộc đời
Ḷng vẫn khát khao nguồn sống
Nam kha thoảng là giấc mộng
Giật ḿnh, khuất nẻo nhân gian

Nguyễn Thị Liên Tâm


 

art2all.net