NGUYỄN CHÍ KHAM

NHỚ SÀI G̉N
Hôm ấy một ngày mưa quá lớn
Sài G̣n ơi nỗi nhớ vô thường
Đất nước đi qua thời lửa đạn
Mỗi con sông là nguồn quê hương
Không biết t́m ai về phố cũ
Ngày nghiêng chân bước nặng con đường
Thành phố riêng ai t́nh cảm cũ
Không buồn những kỷ niệm thân thương
Anh muốn xa cách không lời nói
Tạm dừng đây chờ chuyến ra đi
Tuổi trẻ c̣n chi mà bịn rịn
Mây thời gian từng dặm biệt ly
Chiều xuống một ḿnh nôn hơi thở
Bên nhau em bỗng lạ nh́n anh
Chuyến xe vẫn đợi chưa rời bến
Em nghĩ ǵ hoa cỏ cây xanh
Sài G̣n xa cách chưa hề muộn
Mưa chiều nay qua mỗi dư âm
Gặp em hỡi mộng vàng năm tháng
Lên đường t́nh đôi ta bâng khuâng

MÀU NẮNG
Màu nắng mùa thu xanh trên sông
Nh́n em dáng đẹp nước xuôi ḍng
Bờ vai ánh sáng nguồn đức hạnh
Em gởi ǵ thêm cho nhớ mong
Anh được thời gian t́m chiếc áo
Vẻ đơn sơ đứng giữa quê người
Đôi mắt như muốn tràn ly rượu
Anh vẫn cùng em khắp mọi nơi
Buổi chiều xa vắng người xưa cũ
H́nh bóng ai đi cuối nẻo đường
Em gọi một lần anh nhớ lắm
Đâu nữa mai này không nhớ thương
Rồi sự xa cách theo mùa gió
Mây lửng lơ khắp bốn phương trời
Nhớ nhung trong nắng vàng rất lạnh
Tha hương c̣n giữ bấy nhiêu thôi

HOA TRẮNG
Trong mưa h́nh ảnh mờ hoa trắng
Em lạnh ngày mai muốn ở xa
Những mối t́nh xanh nào cũng đẹp
Và rộng mây trời bay thướt tha
T́m nhau cũng muốn bao giờ gặp
Đôi cánh thời gian tựa áo dài
Buổi chiều trên phố vui nguồn sống
Có được bên nhau như ngày mai
Em nói bằng câu thơ t́nh bạn
Anh chỉ bâng khuâng bước của ḿnh
Chừng ấy trong ḷng nhiều kỷ niệm
Với bao ngày cũ nặng con tim
Rồi phải xa cách ngàn mây trắng
Anh một ḿnh đi chặng cuối mùa
Em luôn thương nhớ người chung thủy
Lời gọi anh thầm chút gió mưa
Nguyễn Chí Kham
art2all.net
|