GIÓ MƯA LÀ BỆNH CỦA TRỜI (1)
Thế hệ chúng ta ai mà chẳng biết câu thứ nh́ của bài thơ về chứng bệnh bẩm sinh của con người ở thế gian ni. Tôi ngẩu hứng thách đố các bạn tôi viết về tâm bệnh này để thế hệ mai sau hiểu cách bố mẹ ông bà chúng thổn thức về mối t́nh đầu như thế nào, để chúng không c̣n cười người xưa sao mà cổ lổ sĩ, yêu th́ cứ nói yêu, nhớ th́ cứ nói nhớ, cứ ṿng vo tam quốc mất th́ giờ! Và khi đă thông cảm, thấu hiểu tâm t́nh của các cụ xưa, chúng mới thấy là chính thế hệ chúng đă thiệt tḥi, đă bỏ mất cơ hội được tận hưởng những giây phút thiêng liêng của mối t́nh chớm nở, của những giây phút đê mê, tŕu mến, ngọt ngào khi mới, lần thứ nhất, được chạm vào tay của người ḿnh nhớ, ḿnh thương! Chúng không biết được cái thú đau thương của t́nh yêu một chiều, yêu mà không được yêu đáp trả, hay cho rất nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu! Thú đau thương cũng là một cái thú khá thú vị mà thế hệ trẻ không thể nào hiểu được, không thể nào tận hưởng được. It is their loss! Không được đáp trả th́ chúng t́m đối tượng mới ngay, không dại ǵ mất th́ giờ âu sầu ủ rủ.
Tôi c̣n nhớ được đọc một thiên tiểu thuyết hồi ở Trung học Đệ nhất cấp mà tác giả là ai th́ cũng quên rồi, có thể là của Tự Lực Văn Đoàn, có anh chàng tự dưng yêu thương vợ của một người bạn thân. Mà quái ác là nhóm bạn thân gồm bốn người, ba người đă có gia đ́nh và anh chàng độc thân dại dột mê vợ bạn kia. Mỗi tuần hội họp nhau tại tư gia của những người có vợ nên tuần nào anh chàng nọ cũng có dịp gặp gỡ người ḿnh thương ḿnh nhớ mà chỉ dám nh́n trộm thôi. Người vợ kia, tên là Tích Thiện th́ phải, th́ không biết ǵ, vẫn vô tư vui vẻ chuyện tṛ với mọi người. Anh chồng bà lại biết được ḷng yêu thầm kín của bạn ḿnh và thương cho bạn v́ biết bạn là người quân tử sẽ, muôn năm nữa, cũng không t́m cách bộc bạch nỗi ḷng. Ông chồng rộng lượng kia im lặng quan sát và nhận xét: “ Yêu nên ch́u, ch́u nhưng không dám, không dám lại càng yêu!” Không hiểu sao câu này in sâu vào bộ nhớ của tôi.
Các bạn thân thương của tôi ơi, đoạn mở đầu đây rồi, mau mau ghi lại mối t́nh đầu của ḿnh hay của ai khác cũng được để tôi cho vào Tuyển Tập. Tôi muốn có đủ bài để xuất bản sách này trước khi tôi gát bút, về Huế vui thú điền viên. Ai cũng hứa sẽ viết hai bài, nhưng một cũng được, ok.
Hoàng thị Quỳnh Hoa
_____
(1) Tương Tư, thơ Nguyễn Bính
|