Hoàng thị Quỳnh Hoa

 

 

PHIM KHỦNG LONG 

 

 

          Các bạn tôi ơi, đă có bạn nào được xem phim Khủng Long chưa? Thế giới có bao nhiêu người thích xem phim khủng long?

 

Sáng nay ngủ dậy bỗng dưng nhớ một người xưa, người có lần rủ tôi đi xem phim khủng long. Chàng là người hay đưa đón mỗi khi chúng tôi đi họp bạn sinh viên, vui chơi tập thể nhiều năm. Một cô bạn đang thân thiết bỗng dưng xa lánh, thật khó hiểu. Một cô bạn khác thấy tôi ngơ ngác mới giải bày rằng chị ấy thích anh chàng hay đưa đón tôi! Anh chàng cũng biết nhưng phớt lờ tăng tít! Anh là một chàng trai trẻ, cao dong dỏng, mặt mày thanh tú, vào trong phong nhă, ra ngoài hào hoa. Bạn bè ai cũng quư mến. Có nhiều nàng theo đuổi nhưng chàng chỉ ân cần đưa đón tôi. Và ai cũng ngạc nhiên thấy tôi với chàng vẫn ‘toa-moa’ sau 10 năm dài quen biết. Khi ra trường, tôi thành cô giáo, chàng đi quân trường nhưng vẫn gặp nhau mỗi khi chàng về phép và thường hóm hỉnh bảo rằng nghề dạy học thích hợp với phụ nữ v́ có ba tháng nghỉ hè và chỉ đi dạy nửa ngày (thuở ấy), có th́ giờ dạy dỗ con cái. Tôi làm thinh v́ không biết nói ǵ cho phải! Và rồi chúng tôi cũng không thể ấm ớ hội tề măi được nên tôi quyết định nhận một học bỗng đi học xa. Chàng vội vă trở về gặp mặt trước khi tôi lên đường, buồn bă say good-bye và hẹn ngày gặp lại! Và rồi thư từ thân thiết trong hai năm. Ngày tôi trở về nước, chàng lại đến thăm và nối lại t́nh thân như chưa từng xa nhau nhưng vẫn cứ ấm ớ hội tề, qua lại thăm nhau mà không nói năng chi! Rồi th́ thời cuộc biến động, một lần nữa tôi phải đi xa và lần này xa luôn, lặng lẽ đường ai nấy đi. Chắc chúng tôi có duyên mà không nợ!

 

Đúng là tự dưng “Dĩ văng dầm mưa lén bước về” (thơ Đinh Hùng). Huế đang mưa! Và cũng tự dưng tôi muốn t́m hiểu gịng họ khủng long, gịng họ con vật khủng gợi nhớ người xưa, nhớ buổi chiều chàng đến rủ tôi đi cine xem phim khủng long. Cũng là nguồn của chữ ‘khủng’ mà giới trẻ bây giờ ưa dùng khi nói về những ǵ quá to lớn, quá hoành tráng, quá đẹp, quá đắt ngoài sức tưởng tượng, như “chiếc xe này trông khủng nhỉ”, “nhà ấy trông khủng ghê” … nhưng không có ǵ khủng bằng con khủng long, một con vật dài gần 40 m và cao 18 m, đă ngự trị trên quả đất này cả hằng trăm triệu năm và cũng đă biến mất cả hằng chục triệu năm!


Không thể tưởng tượng khủng long đă chạy nhảy vui chơi trên quả địa cầu trước chúng ta lâu khủng vậy. T́m hiểu mới biết chúng xuất hiện vào thời kỳ Tam Điệp, khoảng 243 – 233 triệu năm trước. Kỷ Tam Điệp (Trias) là một kỷ địa chất kéo dài khoảng 200 đến 250 triệu năm. Các bạn có tưởng tượng được không! Thời gian ấy chúng ta ở đâu? ở hành tinh nào? Đừng quên rằng chúng ta biến dạng từ loài khỉ, vượn cũng cả triệu triệu năm mới trở thành con người hoàn hảo như ngày nay. Và rồi sự sống tiến hóa không ngừng nên không biết triệu triệu năm sau con người biến dạng như thế nào, hay có thể biến khỏi trái đất giống như khủng long v́ bom nguyên tử hay v́ một hiện tượng thiên nhiên biến đổi quả đất, biến đổi khí hậu!


Chắc không ai rănh rỗi ngồi nhớ chuyện khủng long, con vật đă biến khỏi trái đất 66 triệu năm rồi nhưng nó nhắc nhở tôi nhớ một giai thoại của tuổi trẻ ngây ngô khá thú vị. Trở lại câu chuyện anh bạn rủ tôi đi cine một chiều nọ. Anh không nói phim ǵ mà tôi cũng không hỏi v́ đi chơi với chàng là vui rồi nhưng khi đến rạp Vĩnh Lợi thấy chiếu phim khủng long, tôi la lên liền: “Không muốn xem phim này!” Và anh chàng không nói ǵ, chỉ lắc đầu, lặng lẽ đưa tôi đi xem phim khác. Rất lâu sau, khi đă chia tay, tôi mới chợt ngậm ngùi ngộ ra lư do anh chọn phim khủng long và tại sao anh lắc đầu khi tôi đ̣i xem phim khác! Chắc anh thất vọng thấy tôi ngu ngốc không hiểu rằng nội dung của phim không quan trọng. Quan trọng là trong sự bao dung của bóng tối, chúng tôi có thể yên ổn ngồi bên nhau. Không biết bao nhiêu người đi xem cine mà không màng đến nội dung của phim! Mỗi lần thấy bóng dáng con khủng long tôi lại nhớ chuyện xưa và nhớ chàng. Khủng long cũng nhắc tôi nhớ một giai thoại vui vui của thời dạy học. Được giờ rănh rỗi, mấy giáo sư ESL ngồi tán dóc, bàn chuyện lung tung rồi nói đến chuyện không nên giết thú vật để ăn. Bẩm sinh con người không có răng nanh để ăn thịt và tán thán những người ăn chay. Một ông -- người Nam Mỹ th́ phải -- nói rằng Chúa sinh ra động vật để phục vụ con người (thuyết vật dưỡng nhơn), nên không cần thắc mắc. Tôi chợt nhớ con khủng long nên hỏi anh chàng người ăn được khủng long không và anh chàng ngớ ra rồi lắc đầu bảo: “Không thể mix khoa học với tôn giáo.” Khoa học khám phá ra sự hiện diện của khủng long ở thế kỷ 19. Không có khoa học th́ chúng ta cũng không biết đến con vật to khủng này. Mà các bạn tôi ơi. Biết đâu ḿnh từng luân hồi a tăng kỳ kiếp, đă từng là khủng long thuở ấy!

 

Hoàng thị Quỳnh Hoa


 

 

art2all.net