TUYỀN LINH

TR̉ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

TẬP II - NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG

PHẦN 22

 

29.1.2022- Bạn hiền ơi, quá lâu mới gặp lại bạn. Tính ra từ đó đến nay cũng đă gần 9 tháng rồi c̣n ǵ? Chín tháng biết bao cung bậc cảm xúc, cả tinh thần lẫn thể xác. Làm sao tâm sự với bạn cho hết đây?

Như bạn đă biết đó, năm nay ḿnh đă 82 rồi, sức khỏe th́ ôi thôi, đủ điều đủ thứ. Ngoài bịnh tim mạch ra, mới đây ḿnh lại bị sụt mất 10 kg, ḿnh vội đi xét nghiệm máu th́ được biết đường trong máu của ḿnh bỗng nhiên tăng vọt. B́nh thường của một người là từ 3,9 – 6,4 mmol//l, nhưng ḿnh lại bị tăng vọt 21,2 mmo/l/. Bạn thấy tăng lên kinh khủng không? Không giấu ǵ bạn, hiện tại đầu óc ḿnh tương đối tỉnh táo, nhưng tứ chi gần như không thể điều khiển theo ư muốn được. Bước đi lảo đảo, mất thăng bằng, người luôn mỏi mệt, đôi mắt luôn luôn muốn nhắm lại nên gây rất nhiều khó khăn trong việc viết lách của ḿnh. Bạn cũng biết rồi đó, hiện tại ḿnh đang chạy đua với thời gian, cố sao hoàn tất nốt phần cuối tập Nước Mắt Đàn Ông, bởi phần cuối đó cũng là phần sống cuối đời của ḿnh. Với tuổi 82 nầy, lại bịnh t́nh tràn ngập, không biết đâu mà nói trước được. Thậm chí, ḿnh phải lập một thời dụng biểu cho việc uống thuốc hằng ngày của ḿnh. Như vậy đây, bạn xem:

+ 2h00 sáng, uống thuốc tim mạch ( gồm nhiều thứ ) - thuốc Tây.

+ 6h00 sáng, uông thuốc tiểu đường - thuốc Tàu.

+ 9h00 sáng, uống thuốc Kim Tiền Thảo ( sỏi thận ) - thuốc Tàu.

+ 12h00 trưa, uống thuốc tiểu đường = thuốc Tàu.

+ 15h00 chiều, uống thuốc Kim Tiền Thảo ( sỏi thận ) - thuốc Tàu.

+ 18h00 chiều, uống thuốc Tọa Cốt Thống Phong Hoàn ( trị cột sống ) - thuốc Tàu.

+ 21h00 tối, uống thuốc tim mạch, gồm nhiều thứ - thuốc Tây.

+ 21h30 tối, uống thuốc an thần và đi ngủ.

Cứ thế, ngày nầy qua ngày nọ, không thay đổi. Không thể thay đổi.

~~oo0oo~~

Mải mê tâm sự về những căn bịnh quái ác đang hành hạ ḿnh mà quên bẳng đi những giọt nước mắt chảy dài suốt trong thời gian cha con ḿnh chung sống vời bà xă Lan.

Rồi thế nào bạn biết không? Trời không phụ ḷng người ngay, đúng vào ngày 12 tháng 8 năm 1977, ḿnh nhận được giấy báo, bà ngoại các cháu từ bên Mỹ gởi về cho 500 USD. Thường th́ mỗi năm bà ngoại hay gởi cho vào dịp gần Tết, nhưng năm đó không hiểu sao bà lại gởi sớm hơn. Cũng may, có được tiền sớm nên ḿnh tính toán mọi việc thật thuận lợi.

Tranh thủ, ḿnh liên hệ anh Chư và bác Tư thợ mộc ở thôn Phú Thuận, thuê hai người nầy tháo gỡ gấp căn nhà gỗ cũ bấy lâu c̣n đang bỏ trống tại thôn, đem số vật tư này về lắp ráp thành một căn nhà mới trên nền đất mà ḿnh đă mua trước đó ba ngày. Nền đất tọa lạc tại thôn Đường Mới, rất gần trên phố xă Lạc Nghiệp.

Mọi việc nhà cửa xong xuôi, cha con ḿnh dọn về ở nhà mới vào ngày 17 tháng 8 năm 1977.

Cũng cần nói thêm, trong thời gian thợ mộc làm nhà cho cha con ḿnh ở thôn Đường Mới, cứ mỗi ngày, bà xă Lan đều sai cô con nuôi đem một cà mèn cơm xuống cho cha con ḿnh. Mục đích sao th́ ḿnh không biết, nhưng ḿnh nghĩ dẫu sao th́ ít nhất cũng là một lời xin lỗi khi nổi cơn sân si quá đáng, dội nước lạnh lên bé Châu trước mặt ḿnh đêm hôm đó. Một hành động khó chấp nhận được đối với một cô giáo, trí thức. Tính ḿnh từ khi cha sinh mẹ đẻ đến nay ít khi ḿnh phản kháng ra mặt dù kẻ ấy có đối xử quá sai trái đối với ḿnh. Đơn giản, ḿnh nghĩ người ta dư sức biết ḿnh sai sau cơn giận. Sau nầy họ có sửa sai hay không là việc của họ. Nếu ḿnh cảm thấy c̣n chơi được th́ chơi, không th́ t́m cách xa lánh. Đối với bà xă Lan th́ hơi khó với ḿnh một chút bởi c̣n nhiều vướng vấp; như là một ngày cũng nghĩa vợ chồng. Tuy nhiên, qua nhiều sự việc, ḿnh nghĩ thật trong ḷng rằng bà không c̣n thương ḿnh nữa, và dĩ nhiên hoàn toàn không có một chút ǵ thương con ḿnh. Thú thật với bạn, đối với ḿnh, con là trên hết. Ai không thương con ḿnh th́ khó làm ḿnh đáp ứng lại t́nh cảm cân xứng.

~~oo0oo~~

Rồi tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa, không hiểu sao tất cả những sinh hoạt hằng ngày giữa cha con ḿnh và bà xă Lan trong thời gian ấy đều lọt vào tai chị Năm ḿnh. Từ Đà Nẵng xa xôi, bà khăn gói vào Đơn Dương và quyết định ở hẳn để chăm sóc cho cha con ḿnh. Ḿnh nghĩ, quyết định của bà là hợp lư, và ḿnh cảm thấy vui trong ḷng.

Trong những ngày đầu mới đến, chị dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp các đồ dùng trong nhà và quần áo các cháu ngăn nắp đâu vào đó. Trong lúc dọn dẹp đồ đạt, chị phát hiện ra một ba lô những quần áo giày dép mới tinh của bà ngoại gởi cho từ bên Mỹ về. Chị hỏi ḿnh tại sao cất giữ một góc vậy? Ḿnh trả lời chị là chưa có th́ giờ để đem lên chợ bán, v́ cả tuần nay em bận việc ruộng nương quá. Chị nghe và im lặng, không nói ǵ.

Đến sáng ngày 20 tháng 9 năm 1977, chị gọi cha con ḿnh dậy thật sớm và dặn ḍ. Chị chỉ thị ḿnh, bắt đầu từ hôm nay, thằng Việt sau khi đi học về, ghé ngang chợ Lạc Nghiệp lấy đồ ăn chị đă mua sẵn đem về nấu cơm trưa cho cả nhà ăn, v́ Việt được nghỉ buổi chiều. Riêng chị, chị cũng bắt đầu mang ba lô giày dép quần áo bà ngoại cho ra chợ để bán. Chi đem theo một tấm nhựa lớn, trải vào một góc chợ, bày biện tất cả đồ đạt ra để bán. Xem ra chị bán khá chạy hàng. Cứ thế, cuộc sống của cha con ḿnh được ổn định một cách nhanh chóng ấm êm.

~~oo0oo~~

Bây giờ ḿnh muốn trở lại kể cho bạn nghe thêm về bà xă Lan đôi điều. Lúc bấy giờ, tuy trên danh nghĩa vợ chồng nhưng cơm ai nấy ăn, nhà ai nấy ở. Không c̣n cái cảnh một mâm cơm cơng củ sắn ḿ khô cho đám con ḿnh ăn, bên mâm kia là cơm trắng cá tươi để ḿnh và bà xă Lan nuốt. Ḿnh nuốt sao cho vô? Ai mà không “ máu chảy ruột mềm”. Ḿnh đâu hay cái ung nhọt lại mọc từ đâu trong tâm một cô giáo trí thức, lại hiếm muộn. Đúng là người tính không bằng trời tính.

Cuộc sống nhàm chán của tụi ḿnh vẫn thế kéo dài, thỉnh thoảng vẫn gặp nhau nhưng không ai có một ư kiến ǵ mới cả, nhất là ḿnh trông ngóng về phía bả. Riêng ḿnh th́ bó tay rồi, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Ḿnh khẳng định về bà ấy như vậy. Có đôi lúc ḷng trắc ẩn ḿnh rục rịch, ḿnh thoáng ư nhịn thua bả, nhưng thua bằng h́nh thức nào? Chẳng lẽ lại đẩy các con thơ dại của ḿnh vào cảnh như trước đây? Nghĩ hoài cũng không ra lẽ.

~~oo0oo~~

Một hôm lang thang trên đường, bỗng bất ngờ gặp anh bạn chí cốt, anh bạn Hà thợ hớt tóc trước đây. Hai anh em kéo nhau vào quán cà phê tâm sự thật lâu. Ôi, là huyên thuyên chuyện. Sau khi nghe hết cuộc sống của ḿnh với bà xă Lan, anh ấy có ư kiến với ḿnh như sau:” Nếu thấy không thể ở với nhau được nữa th́ nên chia tay, đừng để t́nh trạng dằng dai như vậy, không lợi cho cả đôi bên”. C̣n nếu cảm thấy có chút vướng víu ǵ đó th́ nên t́m cách xích gần nhau chút nữa. Ḿnh thấy chỗ hẻm đối diện với nhà chị Lan có một căn hộ rao bán, bạn nên đến đó xem sao? Biết đâu là dịp tốt cho hai bạn.

Ngay sau khi nghe anh Hà giới thiệu căn hộ đang rao bán, ḿnh lập tức t́m đến xem sao? Căn nhà không rộng không hẹp, cũng vừa đủ cho gia đ́nh ḿnh ở. Nhà xây cấp 4, cũng khá vững chắc, có cả bếp và nhà cầu buồng tắm. Riêng ḿnh th́ ưng ư rồi đó, nhưng để về hỏi qua ư chị Năm xem sao. Có một điều tiện là chỉ cách nhà bà xă Lan chừng 50m, xớ lỡ bà có đau ốm th́ ḿnh chạy tới chạy lui cũng gần.

Ḿnh đưa chị Năm đến xem nhà, chị đồng ư ngay, có lẽ tiện lợi cho việc mua bán của chị, chỉ cách chợ Lạc Nghiệp vài bước chân thôi. Sau khi nhất trí cả đôi bên, giá cả xong xuôi, ḿnh đặt cọc tiền cho chủ nhà và hẹn một tháng sau đến chồng đủ tiền để dọn nhà.

Về đến nhà ở Đường Mới, ḿnh vội vàng treo bản bán nhà ngay. Ngày hôm sau đă có hai ba người hỏi, nhưng giá cả không thành. Ḿnh cũng chẳng vội, v́ c̣n thời gian một tháng lận mà!

Trưa hôm ngày 11 tháng 8 năm 1980, ḿnh đang loay hoay sửa giày dép cho khách trên chợ Lạc Nghiệp th́ bỗng anh Thành, cũng chỗ hơi quen đến hỏi mua nhà. Ḿnh nói ḿnh muốn bán 5 chỉ vàng, anh ta đồng ư ngay. Sau đó anh chạy ngay về nhà và vài phút sau anh đến giao vàng cho ḿnh. Ḿnh làm giấy giao nhà ngay tại chợ Lạc Nghiêp. Một ông khách quá mau lẹ làm ḿnh khá bất ngờ.
 

Tuyền Linh

 

Xem tiếp phần 23

Hồi kư Nước Mắt Đàn Ông

 

 

art2all.net