TR̉ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
TẬP II - NƯỚC
MẮT ĐÀN ÔNG
01.2.2022- Hôm nay đúng là ngày mùng một Tết Nguyên Đán Nhâm Dần. Rất may là gặp bạn sớm, không th́ ḿnh buồn chết được. Đối với ḿnh, kể từ khi mẹ các cháu mất, ḿnh chưa biết Tết là ǵ. Nhiều khi Tết c̣n làm nước mắt ḿnh rơi nhiều hơn là ngày thường - thầm lặng…đơn phương. Những hoài cảm dâng trào mỗi khi nghe lại những bài nhạc xuân năm cũ, như là Đón Xuân Nầy Nhớ Xuân Xưa… Hoài cảm luôn đẹp nhưng cũng lắm nhức nhối đối với ḿnh. Không hiểu năm Nhâm Dần nầy có phải là năm chu kỳ luân hồi không mà sao ḿnh cảm thấy nặng nề quá, rất nặng nề đối với ḿnh. Chỉ nội việc uống thuốc bịnh thôi đă chiếm hết thời gian làm việc của ḿnh nên thời gian ăn ngủ của ḿnh rất ít. Tất cả các thứ bịnh hè nhau trú ngụ trong cơ thể ḿnh xem ra c̣n dồn dập hơn một cơn lốc. Nào xơ vữa mạch vành tim, nào sỏi thận, nào tiểu đường, nào cột sống lưng, nào viêm soan nấm…Đó là chưa kể đến cả hai hàm nướu răng nhức nhối gần muốn rơi rụng trong mỗi bữa ăn. Th́ ra một đời người là thế ư? Cũng may Trời Phật thương, đầu óc ḿnh vẫn c̣n tỉnh táo để tṛ chuyện với bạn. Thậm chí, trong lúc nói chuyện với bạn c̣n phải nhớ chi ly từng nấc giờ để uống thuốc bịnh, không thể bỏ sót được, sót th́ nguy! Bịnh t́nh hiện tại của ḿnh hoàn toàn ḿnh tự t́m ṭi trên mạng rồi tự chữa lấy, ḿnh không dám đi bịnh viện. Lư do: 1- Không có đủ tiền để trả viện phí, bởi t́nh h́nh dịch bệnh Covid-19 bây giờ, mỗi khi vào bịnh viện, điều trước tiên phải test nhanh dù đang bị bịnh hay không bịnh, dĩ nhiên cũng phải trả cho bịnh viện một mớ tiền. Rồi th́ phải nhập viện kéo theo bao vấn đề khác. Nào là xét nghiệm, siêu âm đủ thứ loại trong cơ thể ḿnh. Chừng ấy thôi cũng lên tới bạc triệu. Tiền đâu? Khổ nỗi, t́nh trạng bịnh hiện tại của ḿnh buộc phải phân định cách uống thuốc rơ ràng làm hai thứ: 1- Bịnh xơ vữa mạch vành tim của ḿnh khởi phát từ năm 1995, và ḿnh theo chữa trị bác sĩ Huỳnh Ngọc Thiên ( phó viện trưởng viện tim mạch TP HCM ) từ đó đến nay, không thể không tiếp tục theo chữa trị, nên ḿnh buộc phải uống thuốc Tây theo toa bác sĩ. 2- Phần c̣n lại những thứ bịnh khác như tiểu đường, sỏi thận, viêm soan nấm mũi v…v…th́ ḿnh uống thuốc Tàu, v́ thuốc Tàu do ḿnh tham khảo nghiên cứu trên mạng và tự chữa trị, biện pháp nầy tiết giảm cho ḿnh một số tiền không nhỏ. Không gặp bạn th́ buồn,nhưng gặp bạn th́ biết nói ǵ đây ngoài chuyện tơ duyên bà xă Lan với ḿnh và bịnh hoạn. Bạn nghe hoài có nhàm chán không? Nếu không th́ ḿnh kể tiếp nhé! Sau khi ḿnh bán xong căn nhà cũ, ḿnh lên phố chồng tiền đủ cho chủ nhà mới, và qua hôm sau là gia đ́nh ḿnh dọn lên đó ở. Ḿnh c̣n nhớ ngày ấy là ngày 10 tháng 9 năm 1980. Về cuộc sống vợ chồng với bà xă Lan vẫn vậy, tuy ở gần, ḿnh thường chạy qua chạy về nhưng không kém phần nhạt nhẽo. Thậm chí, c̣n khó giải thích hơn trước. Bạn biết không, ở gần như vậy đó, nhưng chưa bao giờ bà ghé qua thăm nhà từ khi ḿnh dọn về ở đó. Hai nhà chỉ cách nhau hơn 50 mét chứ có bao xa đâu. C̣n hơn thế nữa, suốt bao nhiêu năm nay, từ khi bà mang danh nghĩa dâu con trong nhà ḿnh, chưa bao giờ bà qua thắp được một cây nhang cho ông bà ḿnh, kể cả những ngày giỗ và ngày tết. Bạn ở địa vị ḿnh, bạn chịu nổi không? ~~oo0oo~~
Một sự cố nghiêm trọng đă xảy ra, chẳng là như thế nầy, từ khi ḿnh và bà xă Lan đồng ư cho anh bạn Hà thuê địa điểm mặt tiền để mở tiệm hớt tóc, dường như có nảy sinh ra một sự ganh tị ngấm ngầm từ anh chủ tiệm hớt tóc gần đó, là anh bạn Trường. Thực tế, hằng ngày khách hớt tóc của anh Hà đông hơn, càng ngày càng đông nên làm anh bạn Trường nóng mặt. Từ sự hiềm khích đó, bỗng một đêm tối trời, anh bạn Trường bèn nảy sinh một ư định động trời; anh ta dám cả gan lấy củi ngo dầu lén nhen lửa sát vách cửa tiệm anh Hà để đốt tiệm. Ngọn lửa bùng cháy th́ kịp lúc ông trưởng cây xăng gần kế nhà phát hiện và hô quân dập tắt. Thế là anh bạn Trường bị lộ mặt. Đốt nhà là một tội rất nặng, hơn nữa lại gần cây xăng. Tuy nhiên, khi ra Ṭa án, ḿnh và bà xă Lan đều băi nại nên anh ta mới được thoát. Từ sự việc trên, ḿnh hơi trắc ẩn và cuối cùng ḿnh quyết định qua ở chung với bà xă Lan kể từ sau sự việc cháy nhà. Ḿnh nghĩ bên nhà có chị Năm ở với các cháu cũng không sao. Ḿnh hàng ngày vẫn chạy qua chạy về với các cháu để cùng sinh hoạt với chúng. Ḿnh nghĩ thế là tạm ổn đôi bên. Cuộc sống cứ thế kéo dài, dĩ nhiên là ḿnh phải chịu đựng những nghịch lư thỉnh thoảng phát sinh từ tâm tính bà xă Lan. Ḿnh nghĩ, một ngày cũng nghĩa vợ chồng, đối với ḿnh, bỏ nhau là rất khó. Cứ sống với nhau như vậy cho đến ngày 03 tháng 12 năm 1992, ḿnh và bà xă Lan kư giấy kết hôn tại Uỷ Ban Nhân Dân xă Lạc Nghiệp, huyện Đơn Dương tỉnh Lâm Đồng. Ḿnh nghĩ, kư giấy kết hôn như vậy sẽ tác động đôi bên có ư thức trách nhiệm với nhau hơn một chút. ~~oo0oo~~
Sống với nhau lạc như nước ốc, cho đến năm 2002, ḿnh chẳng may bị bịnh xơ vữa mạch vành tim, bịnh có phần trầm trọng; bác sĩ viện tim mạch bảo nên thông mạch vành th́ sức khỏe sẽ tốt hơn, chi phí đâu chừng trên 50 triệu đồng. Thông thường, ḿnh và bà xă Lan ít khi chuyện tṛ với nhau về vấn đề tiền bạc, ḿnh tối kỵ việc nầy v́ ḿnh nghĩ đây là vấn đề nhạy cảm, dễ sinh hiểu lầm nhau. Nhưng hôm nay là một thực tế không thể không nói cho bà biết, một thực tế của một đời vợ chồng. Nghĩ th́ nghĩ vậy, nhưng sao ḿnh vẫn thấy ngại. Ḿnh bèn viết một bức thư khá dài cho bà, kể hết t́nh cảm của ḿnh từ khi gặp bà cho đến nay, và sau cùng là vấn đề bịnh hoạn hiện tại của ḿnh. Ḿnh mong bà hiểu và giúp ḿnh 50 triệu đồng để đi chữa bịnh. Ḿnh ngại không đưa thư trực tiếp cho bà, mà ḿnh để thư trên bàn trong pḥng ngủ của bà, ḿnh cho cách đó là kín đáo và tế nhị nhất. Một tuần…rồi hai tuần, ḿnh không thấy có chút động tĩnh ǵ của bà. Có chăng, là ngày 16 tháng 8 năm 2002, bà đưa cho ḿnh xem một Tờ Giấy Uỷ Quyền cho cháu bà là Cao Thị Thu Trang được hoàn toàn sử dụng khối bất động sản mà bà ta và ḿnh đang quản lư. Bà nói:” Ông xem tôi viết giấy ủy quyền nầy thông suốt không?” Ḿnh xem và giận tím mặt. Bà đặt ḿnh vào sự đă rồi mà c̣n biểu ḿnh xem. Ḿnh trả lời:” Bà muốn làm ǵ th́ làm, tôi không có ư kiến”. Như vậy, những cố gắng chịu đựng v́ nghĩa vợ chồng của ḿnh tan vỡ hoàn toàn kể từ phút giây nầy. ~~oo0oo~~
Sau khi thấy trắng đen rơ ràng quá, ḿnh cảm thấy ở đó không ổn nên ḿnh liền dọn xuống ở nhà thằng con trai, số 79. đường Trần Hưng Đạo, cách trên phố Lạc Nghiệp chừng 1 km. Lúc bấy giờ ḿnh rất muốn vào Sài G̣n sống để gần bịnh viện đặng mỗi khi đau ốm bất thường th́ tiện hơn. Nghĩ vậy, nhưng hoàn toàn bó tay, tiền đâu thuê nhà? Ḿnh sống hẩm hiu hằng ngày như thế, vui với công việc viết lách Thơ, Văn, Nhạc. Cho đến năm 2004, t́nh cờ ḿnh quen với cô Ngọc Châu qua đường dây Kết Bạn Bốn Phương trong tiết mục báo Phụ Nữ. Cô Ngọc Châu cảm động khi đọc bài tùy bút của ḿnh trong báo Phụ Nữ nên muốn làm thân. Ngược lại, ḿnh cũng vậy. Ngọc Châu có hẹn minh gặp nhau trên Đà Lạt cho biết mặt nhân dịp cô đi du lịch với gia đ́nh trên đó. Ḿnh OK. Ḿnh từ Đơn Dương phóng xe honda qua đèo Prenn lên Đà Lạt gặp Ngọc Châu trong một buổi sáng tháng 8 trời hơi mưa lâm râm. Ngoài trời tuy lạnh nhưng ḷng th́ ấm. Có lẽ do t́nh yêu chăng? Ngọc Châu sinh năm 1952, là một phụ nữ khá đẹp. Ḿnh gặp Ngọc Châu chỉ trong ṿng vài giờ đồng hồ tại Đà Lạt, rủ nhau ra bờ hồ ĐàLạt uống cà phê và chuyện tṛ vu vơ trong trạng thái tâm hồn – t́nh trong như đă, mặt ngoài c̣n e.
Ḿnh chia tay Ngọc Châu để về lại Đơn Dương lúc ấy là
16h00 chiều trong ngày. Trong ḷng cảm thấy vui và muốn sống hơn mặc dù đang
bị bệnh. Tuyền Linh
Xem tiếp phần 24
|